Jolie là tên mẹ của Lu, giống chó xù Nhật Bản, nhỏ con, chân thấp, dáng đi lũn cũn. - Tôi có đọc trong đó truyện dài "Nhật Ký Bích Phương" của anh viết đăng nhiều kỳ về Tết Mậu Thân 68. Viết bạo đấy chứ, theo đúng sách lược tuyên truyền chống cách mạng của Mỹ Tết của tôi: Ba mươi năm đón Tết ở chùa. Tết của tôi: Làng ở trong tôi. Người vì hoàn cảnh dịch bệnh không về được. Người vì năm nay tiền bạc không có, phải ở lại làm thêm để một phần trang trải, một phần có chút "Tết" gửi về cho bố mẹ quê nhà. Và tôi Vây nên 20 Tết mẹ chồng tôi đã đi khắp làng mua trứng gà ngon để dành cho cháu ngoại, rồi bà còn mua những con gà ta loại ngon nhất để thiết đãi con rể trong dịp Tết. Sự chuẩn bị đến háo hức của mẹ chồng khiến tôi cũng hơi chạnh lòng. 5 năm làm dâu nhưng bà chưa từng cho tôi về ngoại ăn Tết. Lời bài hát Tết Của Mẹ. Một mùa xuân lại về đến trên khắp thôn quê. Mà đàn con thì vẫn cứ ở nơi nào đấy. Mẹ lặng thinh vì mẹ biết các con còn những đam mê. Ôi bao nhiêu cái tết tuổi thơ đã xa rồi. Cả tuổi xuân của mẹ là các con. Rồi tuổi xuân của con mẹ Bữa cơm tất niên 20 năm trước do mẹ tôi nấu Cả nhà con, cháu, dâu, rể ngồi quây quần bên nhau trên nền chiếu cũ. Thức ăn bữa cơm tất niên chỉ không có thịt gà, giò nạc, chỉ có giò mỡ và thêm đĩa bánh chưng, vài cái nem chua xứ Thanh, vậy mà đầm ấm. Mỗi lần nhìn vào tấm ảnh bữa cơm tất niên mẹ làm 20 năm về trước, tôi xúc động, nước mắt nhòa đi. Tết của me tôi Tác giả: Nguyễn Bính February 4 Tết đến me tôi vất vả nhiều, Me tôi lo liệu đủ trăm chiều. Sân gạch tường hoa, người quét lại Vẽ cung trừ quỷ, trồng cây nêu. Nuôi hai con lợn tự ngày xưa Me tôi đã tính "Tết thì vừa". Trữ gạo nếp thơm, mo gói bó Dọn nhà, dọn cửa, rửa bàn thờ. Này là hăm tám tết rồi đây ycLy. Đến bây giờ tôi vẫn không sao quên được cái cảm giác háo hức trông cho mau đến Tết. Nó hồn nhiên, vụng dại biết chừng nào! Vừa hết Tết là tôi trông cho đến Tết nữa, để được mặc quần áo mới, được lì xì, được ăn bánh mứt ê hề… Thú vị nhất vẫn là được chơi thỏa thích, dù là làm hư hao đồ vật hay làm sai việc gì vẫn không bị la rầy. Ngày đó, nhà tôi không có gì gọi là khá giả, nhưng Tết nào mẹ vẫn may quần áo mới cho hai anh em tôi. Mẹ lúc nào cũng may trừ hao, nên chúng tôi luôn xúng xính, thùng thình trong bộ quần áo quá khổ. Mẹ bảo “Có quần áo mới là may mắn rồi, cần chi vừa vặn. Tụi con lớn nhanh như thổi, không may thế này kẻo năm sau lại chật ních. Tốn kém lắm!”. Gần Tết, mẹ thường đi chợ huyện mua đồ khô như đường, đậu, bột ngọt, bún khô, thèo lèo… Tuy nhiên đến 30 Tết mẹ mới mua trái cây và hoa chưng, vì hàng bông cuối năm thường rất rẻ, nếu không bán nốt thì sang mồng một chẳng ai thèm mua. Mọi thứ đều được dành cho những ngày Tết nên mẹ đem tất cả khóa vào trong tủ, làm hai anh em tôi thèm quá chừng. Tôi hay rối rít bên chân mẹ trong lúc mẹ sên mứt để được thử mứt do mẹ làm, hoặc cạo phần đường còn dính lại trong nồi mỗi khi mẹ đổ ra mâm phơi. Vì là con dâu duy nhất trong nhà nên chuyện cúng tổ tiên vào chiều 30 Tết cũng một tay mẹ lo liệu. Mẹ làm mâm cơm cúng rồi làm thêm một con gà trống thiến cho ba và ông nội nhấm nháp chút rượu, còn cặp đùi cho anh em tôi ăn. Vào đêm giao thừa, anh em tôi ngồi quây quần bên nồi bánh tét để trông chờ mẹ cắt thử khoanh bánh do chính tay mẹ gói. Và lần nào cũng thế, anh em tôi đều tấm tắc khen ngon. Sáng mồng một Tết, mẹ cho hai anh em tôi mặc quần áo mới, dặn dò phải ngoan, còn cho tiền bỏ vô túi lấy hên. Cả nhà quây quần mừng tuổi ông bà nội. Ba tôi viết cho anh Hai học thuộc bài chúc thọ mấy ngày trước, anh tôi đọc làu làu, ai cũng khen hay, mẹ tôi là người vui nhất. Sau đó anh em tôi chào ông bà nội rồi về thăm ngoại. Mọi chuyện trong nhà mẹ đã chuẩn bị chu tất, nên bà nội không làm khó dễ gì khi mẹ xin phép về thăm quê ngoại. Bước ra đường với không khí ấm áp của ngày đầu xuân, dù chỉ ngồi trên “con ngựa sắt” do ba chở qua những con đường gồ ghề đất đá, tôi vẫn thấy hạnh phúc vô cùng. Nhà tuy không giàu, nhưng tình thương của cả nhà luôn ấp ám như mùa xuân. Thương nhất là mẹ tôi, quần quật cả năm mới được nghỉ tay mấy ngày Tết về thăm ngoại. Tuy vậy, về ngoại, mẹ vẫn xông xáo vào làm hết chuyện này đến chuyện kia. Cũng vì tính cần cù chịu khó của mẹ mà mẹ được ông bà nội và ba yêu thương, ngay cả anh em tôi cũng thế. Tết của mẹ là vậy, như con tằm miệt mài nhả tơ! * * *"Nhân dịp Tết Mậu Tuất 2018, tôi xin gửi quý báo một câu chuyện cảm động đến với gia đình tôi ngay đúng dịp gần Tết Mậu Tuất 2018 - chúng tôi đã tìm được người mẹ lưu lạc bặt âm vô tín 30 năm nay. Việc tìm lại được mẹ như một câu chuyện cổ tích giữa đời thường. Chúng tôi sung sướng, ngỡ ngàng và vô cùng biết ơn trời Phật đã phù hộ, những người tốt bụng đã giúp đỡ để mẹ tôi còn sống khỏe mạnh, minh mẫn để về đoàn tụ với con cháu, sống những ngày tháng thanh thản cuối đây tôi chia sẻ câu chuyện này, một là để chia sẻ niềm vui hân hoan với quý bạn đọc gần xa, hai là muốn nhắn nhủ với quý bạn đọc một thông điệp - hãy tin vào những điều kỳ diệu trong cuộc sống. Vâng, chúng tôi luôn tin rằng mẹ còn sống, và suốt 30 năm qua vẫn luôn mong mỏi tìm mẹ khắp nơi. Cuối cùng, điều kì diệu đã xảy ra thật...* * *Chân thành cảm ơn quý báo đã mở thêm mục Tết của tôi để chúng tôi có thể được lắng nghe và cảm nhận những chia sẻ của bạn đọc từ khắp mọi không chỉ là những niềm vui, đâu đó, vẫn có nhiều người không có được một cái Tết trọn vẹn, mà dì út của tôi là một điển hình. Gửi bài viết này đi, tôi vẫn chưa thôi trăn trở, làm thế nào để dì tôi thoát khỏi tình cảnh của mình. Và tôi tin cũng sẽ có nhiều người có cùng cảnh ngộ như thế. Hi vọng những ý kiến từ bạn đọc của quý báo sẽ có ích cho tôi. Chân thành cảm ơn" - Ngọc Lý.* * *Đây là bài thơ của ba tôi viết tặng mẹ tôi nhân ngày giỗ mẹ. Mẹ tôi ra đi vào Tết cách đây 4 năm. Nên Tết trong ba tôi là những ngày nhớ. Tôi mong bài thơ được đăng như là món quà xuân với ba tôi Tết này" - Diễm 750 bài viết tham gia Tết của tôiSau hơn 3 tuần phát động đã có hơn 750 bài viết tham dự chuyên mục Tết của nay 2-3 chuyên mục này xin khép lại. Một lần nữa xin cảm ơn sự quan tâm, tin tưởng của bạn đọc. Hi vọng tiếp tục nhận được nhiều đóng góp, chia sẻ trong các chuyên mục tiếp theo để Tuổi Trẻ Online ngày càng đa dạng, phong phú hơn. Trở thành người đầu tiên tặng sao cho bài viết 0 0 0 Chuyển sao tặng cho thành viên x1 x5 x10 Hoặc nhập số sao Tết Của Me Tôi Nguyễn Bính Tết đến me tôi vất vả nhiều, Me tôi lo liệu đủ trăm chiều. Sân gạch tường hoa, người quét lại Vẽ cung trừ quỷ, trồng cây nêu. Nuôi hai con lợn tự ngày xưa Me tôi đã tính “Tết thì vừa”. Trữ gạo nếp thơm, mo gói bó Dọn nhà, dọn cửa, rửa bàn thờ. Này là hăm tám tết rồi đây Tháng thiếu cho nên hụt một ngày, Sắm sửa đồ lễ về việc tết, Me tôi đi buổi chợ hôm nay. Không như mọi bận, người mua quà Chỉ mua pháo chuột và tranh gà, Cho các em tôi, đứa mỗi chiếc Dán lên khắp cột, đốt inh nhà. Giết lợn, đồ sôi, lại giết gà Cỗ bàn xong cả từ hôm qua Suốt đêm giao thừa, mẹ tôi thức Lẩm nhẩm câu kinh Đức Chúa Ba. Me tôi gọi cả các em tôi Đến bên mà dặn “Sáng ngày mai Các con phải dậy sao cho sớm Đầu năm, năm mới phải lanh trai. Mặc quần, mặc áo, lên trên nhà Thắp hương, thắp nến lễ ông bà Chớ có cãi nhau, chớ có quấy Đánh đổ, đánh vỡ như người ta…” Sáng mồng một, sớm tinh sương Me tôi cấm chúng tôi ra đường Mở hàng mỗi đứa năm xu rưỡi Rửa mặt hoa mùi nước đượm hương. Thầy tôi lấy một tờ hoa tiên Bút lông dầm mực, viết lên trên, Trên những gì gì, tôi chẳng biết Giữa đề năm tháng, dưới đề tên. Me tôi thắt lại chiếc khăn sồi, Rón rén lên bàn thờ ông tôi Đôi mắt người trông thành kính quá Ngước xem hương cháy đến đâu rồi. Me tôi uống hết một cốc rượu Mặt người đỏ tía vì hơi men, Người rủ cô tôi đánh tam cúc Cười ầm tốt đỏ đè tốt đen. Tôi mặc một chiếc quần mới may Áo lương, khăn lượt, chân đi giày, Chô tôi sang lễ bên quê ngoại Người dặn con đừng uống rượu say. Xong ba ngày tết me tôi lại Đầu tắt, mặt tối, nuôi chồng con, Rồi một đôi khi người giã gạo, Chuyện trò kể lại tuổi chân son. Bài thơ Tết Của Me Tôi trong nhiều tác phẩm thơ ca, tập thơ của Nguyễn Trọng Bính. Thuộc danh mục thơ Nguyễn Trọng Bính một trong những Nhà Thơ Việt Nam Vĩ Đại Và Tiêu Biểu. Hãy cùng đọc và thưởng thức nhiều tác phẩm thơ ca khác, có rất nhiều bài thơ hay đang chờ các bạn! Các Bạn Đang Xem Bài Viết Bài Thơ “Tết Của Me Tôi” Nguyễn Bính – Nguyễn Trọng Bính Của Tác Giả Nguyễn Trọng Bính Thuộc Danh Mục Thơ Nguyễn Bính Tại Blog Truy Cập Blog Thường Xuyên Để Xem Nhiều Bài Viết Mới Hàng Ngày Nhé! Đây là Blog chia sẻ miễn phí. Bạn được toàn quyền trích dẫn và sử dụng lại nhưng không được chỉnh sửa hoặc thay đổi nội dung bài viết. Hãy thể hiện mình là người có văn hóa bằng cách dẫn nguồn để tôn trọng tác giả. Chúc các bạn vui vẻ! Facebook - Twitter Reader Interactions TRẦN THÁI HỌC Đến bây giờ tôi vẫn không sao quên được cái cảm giác háo hức trông cho mau đến Tết. Nó hồn nhiên, vụng dại biết chừng nào! Vừa hết Tết là tôi trông cho đến Tết nữa, để được mặc quần áo mới, được lì xì, được ăn bánh mứt ê hề… Thú vị nhất vẫn là được chơi thỏa thích, dù là làm hư hao đồ vật hay làm sai việc gì vẫn không bị la rầy. Ngày đó, nhà tôi không có gì gọi là khá giả, nhưng Tết nào mẹ vẫn may quần áo mới cho hai anh em tôi. Mẹ lúc nào cũng may trừ hao, nên chúng tôi luôn xúng xính, thùng thình trong bộ quần áo quá khổ. Mẹ bảo “Có quần áo mới là may mắn rồi, cần chi vừa vặn. Tụi con lớn nhanh như thổi, không may thế này kẻo năm sau lại chật ních. Tốn kém lắm!”. Gần Tết, mẹ thường đi chợ huyện mua đồ khô như đường, đậu, bột ngọt, bún khô, thèo lèo… Tuy nhiên, đến 30 Tết mẹ mới mua trái cây và hoa chưng, vì hàng bông cuối năm thường rất rẻ, nếu không bán nốt thì sang mồng một chẳng ai thèm mua. Mọi thứ đều được dành cho những ngày Tết nên mẹ đem tất cả khóa vào trong tủ, làm hai anh em tôi thèm quá chừng. Tôi hay rối rít bên chân mẹ trong lúc mẹ sên mứt để được thử mứt do mẹ làm, hoặc cạo phần đường còn dính lại trong nồi mỗi khi mẹ đổ ra mâm phơi. Vì là con dâu duy nhất trong nhà nên chuyện cúng ông bà vào chiều 30 Tết cũng một tay mẹ lo liệu. Mẹ làm mâm cơm “cúng ông bà” rồi làm thêm một gà trống thiến cho ba và ông nội nhấm nháp chút rượu, còn cặp đùi cho anh em tôi ăn. Vào đêm giao thừa, anh em tôi ngồi quây quần bên nồi bánh tét để trông chờ mẹ cắt thử khoanh bánh do chính tay mẹ gói. Và dường như lần nào cũng thế, anh em tôi đều tấm tắc khen ngon. Sáng mồng một Tết, mẹ cho hai anh em tôi mặc quần áo mới, dặn dò phải ngoan, còn cho tiền bỏ vô túi lấy hên. Cả nhà quây quần mừng tuổi ông bà nội. Ba tôi viết cho anh Hai học thuộc bài chúc thọ mấy ngày trước, anh tôi đọc làu làu, ai cũng khen hay, mẹ tôi là người vui nhất. Sau đó, anh em tôi chào ông bà nội rồi về thăm ngoại. Mọi chuyện trong nhà mẹ đã chuẩn bị chu tất, nên bà nội không làm khó dễ gì khi mẹ xin phép về thăm quê ngoại. Bước ra đường với không khí ấm áp của ngày đầu xuân, dù chỉ ngồi trên “con ngựa sắt” do chính ba chở qua những con đường gồ ghề đất đá, tôi vẫn thấy hạnh phúc vô cùng. Nhà tuy không giàu, nhưng tình thương của cả nhà luôn ấm áp như mùa xuân. Thương nhất là mẹ tôi, quần quật cả năm mới được nghỉ tay mấy ngày Tết về thăm ngoại. Tuy vậy, về ngoại, mẹ vẫn xông xáo vào làm hết chuyện này đến chuyện kia. Cũng vì tính cần cù chịu khó của mẹ mà mẹ được ông bà nội và ba yêu thương, ngay cả anh em tôi cũng thế. Tết của mẹ là vậy, như con tằm miệt mài nhả tơ! Tin tức khác KÍNH MỜI QUÝ VỊ XEM PHẬT HỌC TỪ QUANG TẬP 35 KÍNH MỜI QUÝ VỊ XEM PHẬT HỌC TỪ QUANG TẬP 34 NHỮNG CÂU CHUYỆN VỀ THIỀN TẬP 3 NHỮNG CÂU CHUYỆN VỀ THIỀN TẬP 2 NHỮNG CÂU CHUYỆN VỀ THIỀN TẬP 1 ĐỐI THOẠI PHÁP Tết đến me tôi vất vả nhiều, Me tôi lo liệu đủ trăm chiều. Sân gạch tường hoa, người quét lại Vẽ cung trừ quỷ, trồng cây nêu. Nuôi hai con lợn tự ngày xưa Me tôi đã tính "Tết thì vừa". Trữ gạo nếp thơm, mo gói bó Dọn nhà, dọn cửa, rửa bàn thờ. Này là hăm tám tết rồi đây Tháng thiếu cho nên hụt một ngày, Sắm sửa đồ lễ về việc tết, Me tôi đi buổi chợ hôm nay. Không như mọi bận, người mua quà Chỉ mua pháo chuột và tranh gà, Cho các em tôi, đứa mỗi chiếc Dán lên khắp cột, đốt inh nhà. Giết lợn, đồ sôi, lại giết gà Cỗ bàn xong cả từ hôm qua Suốt đêm giao thừa, mẹ tôi thức Lẩm nhẩm câu kinh Đức Chúa Ba. Me tôi gọi cả các em tôi Đến bên mà dặn "Sáng ngày mai Các con phải dậy sao cho sớm Đầu năm, năm mới phải lanh trai. Mặc quần, mặc áo, lên trên nhà Thắp hương, thắp nến lễ ông bà Chớ có cãi nhau, chớ có quấy Đánh đổ, đánh vỡ như người ta..." Sáng mồng một, sớm tinh sương Me tôi cấm chúng tôi ra đường Mở hàng mỗi đứa năm xu rưỡi Rửa mặt hoa mùi nước đượm hương. Thầy tôi lấy một tờ hoa tiên Bút lông dầm mực, viết lên trên, Trên những gì gì, tôi chẳng biết Giữa đề năm tháng, dưới đề tên. Me tôi thắt lại chiếc khăn sồi, Rón rén lên bàn thờ ông tôi Đôi mắt người trông thành kính quá Ngước xem hương cháy đến đâu rồi. Me tôi uống hết một cốc rượu Mặt người đỏ tía vì hơi men, Người rủ cô tôi đánh tam cúc Cười ầm tốt đỏ đè tốt đen. Tôi mặc một chiếc quần mới may Áo lương, khăn lượt, chân đi giày, Chô tôi sang lễ bên quê ngoại Người dặn con đừng uống rượu say. Xong ba ngày tết me tôi lại Đầu tắt, mặt tối, nuôi chồng con, Rồi một đôi khi người giã gạo, Chuyện trò kể lại tuổi chân son.

tết của mẹ tôi