Truyện kể về quá trình dưỡng thành của một vị nịnh thần trọng sinh dỗ tiểu hoàng tử khờ dại ngốc nghếch đơn thuần. Chỉ vì một lần ngoài ý muốn làm cho Lăng Tiêu trọng sinh đến phủ Thọ Khang Hầu của triều đại Chử vương, mẫu thân mất sớm, phụ thân chỉ một lòng sủng tiểu thiếp. Thân muội muội còn nhỏ…
- Không sai, ta chính là Lăng Tiếu ra mắt mấy vị trưởng lão đại nhân! Lăng Tiếu không kiêu ngạo không siểm nịnh, thần sắc thong dong bình tĩnh, không có một chút bởi vì khí thế hùng dũng kia của bọn họ mà bị dọa đến kinh hãi.
Bài thơ ngự chế của vua Thiệu Trị vịnh sự kiện này có câu: "Ngư tiểu, tu trừng viễn hãnh thần", nghĩa là: Cá tuy là vật nhỏ, ta cũng nên đề phòng, xa kẻ nịnh thần. Sau đó vua sai phạt đánh bọn Trần Công Phước mỗi người 40 côn, đóng gông đưa về bộ, sau đó
Lăng Tiêu ánh mắt ác liệt vô cùng, trong phút chốc quanh thân nóng rực tử khí phun trào, toàn bộ người như thiểm điện một loại hướng về Bản Nguyên Chi Hải bên trong nguyên thần tinh hạch phóng đi.
Gói thầu Mua sắm trang thiết bị máy văn phòng năm 2018 do Sở Tài chính Ninh Thuận mời thầu, trị giá 11,7 tỷ đồng. Ảnh: Hoài Nhân. Đây là gói thầu có kiến nghị liên tục của một nhà thầu, đã được Báo Đấu thầu phản ánh trong các số báo trước.
Lăng Trần rất nhanh liền nắm giữ này chiêu thứ nhất bí quyết, bắt đầu lặp lại luyện tập, thẳng đến cuối cùng một tia chân khí hao hết, hắn rồi mới lau khô mồ hôi, xếp bằng ở đấy, bắt đầu vận hành Lăng Thiên Kiếm Kinh, khôi phục tiêu hao chân khí.
8hitEV. Tác giả Mạn Mạn Hà Kỳ Đa Tình trạng bản gốc hoàn 116 chương Tình trạng edit Hoàn Editor Lee + Sky + Sa Nguyên Beta Candy Thể loại Xuyên việt, cung đình, chủ công, công sủng thụ, đế vương thụ, dưỡng thành, tình hữu độc chung, ấm áp, 1×1, HE Nhân vật chính Lăng Tiêu x Chử Dịch Phong Phối hợp diễn Chử Dịch Cẩn, Chử Dịch Diễm, Lăng Trĩ, Vi Thanh Lam Khác Không ngược, không rối rắm, thoải mái _ _ _ _ o0o _ _ _ _ Văn án Đây là một câu chuyện dưỡng thành của đại nịnh thần trọng sinh dỗ tiểu Hoàng tử ngốc nghếch đơn thuần. Một lần ngoài ý muốn làm cho Lăng Tiêu trọng sinh đến phủ Thọ Khang Hầu của triều đại Chử vương, mẫu thân mất sớm, phụ thân chỉ một lòng sủng tiểu thiếp Thân muội muội còn nhỏ… Làm cho Lăng Tiêu một bước lại một bước trở thành kẻ phúc hắc, tàn nhẫn, ngụy trang tâm kế, cho đến khi hắn gặp được tiểu Hoàng tử hắn ái mộ. Tiểu Hoàng tử rất ư là đơn thuần, lỗ mãng, Lăng Tiêu thở dài, thôi thì vì đứa nhỏ này mà làm thịnh thế đại nịnh thần đi. Đây là chuyện xưa của một đại nịnh thần vượt mọi chông gai giúp đỡ Hoàng tôn từng bước từng bước thượng vị, trạch đấu, cung đấu, dưỡng thành, sủng ái. Không ngược, không rối rắm, thoải mái. Triều đại hư cấu không cần khảo chứng. Đây là một truyện nội dung phong phú trọng sinh, cung đấu, trạch đấu, dưỡng thành và đúng là chủ công 100%. Vai trò của thụ lại khá mờ nhạt trong truyện này. REVIEW Lăng Tiêu vốn là một sinh viên khoa kỹ thuật cơ khí bị tai nạn trọng sinh về thời cổ đại làm một tiểu hầu gia cẩm y ngọc thực. Nhưng trái với bề ngoài hoa mỹ cuộc sống trong hầu phủ của Lăng Tiêu vô cùng khó khăn nguy hiểm. Phụ thân mê muội tiểu thiếp lạnh nhạt với mẫu thân còn lén hạ độc Lăng Tiêu cũng may là hắn tránh khỏi, sau đó mẫu thân sinh thêm một nữ tử rồi qua đời. Mẫu thân mất sớm phụ thân không thương, kế mẫu rình rập ám hại buộc lòng Lăng Tiêu phải dùng thủ đoạn tâm kế để tồn tại. Sau đó Lăng Tiêu gặp nhị Hoàng Tôn Chử Dịch Phong ngốc nghếch si tình và cảm động bởi tình cảm của y nên quyết định vì bảo vệ sinh mạng cho người mình yêu lại lao vào những cuộc tranh đoạt chốn hoàng cung. Câu chuyện trải dài theo cuộc tình của hai nhân vật chính từ lúc đi học đến lúc ra chiến trường rồi cùng nhau cai trị thiên hạ, từng tình tiết đấu trí đấu dũng được khai thác triệt để làm cho câu chuyện từng hồi cứ thế mà triển khai. Công trọng sinh yếu tố bàn tay vàng được sử dụng khá nhiều nên tình tiết không rối rắm lại hơi thiếu cao trào, công sủng thụ cực kỳ lại thành ra đây là một bộ ngọt sủng nhẹ nhàng thoải mái các bạn cứ yên tâm mà lọt hố. Tác giả khắc họa tính cách của công rất rõ nét, yêu ghét phân minh là một người mưu mô thâm trầm nhưng khi đối mặt với thụ thì như một người khác nhẹ nhàng ôn nhu, luôn bao bọc che chở. Thụ trong truyện khờ khạo nhưng lại một tướng quân anh dũng lại si tình, trong mắt chỉ có mình công một người cho y sinh mạng cho y tình yêu và cho cả ngôi vị hoàng đế. Kết thúc câu chuyện này rất hay với một câu nói của lão thầy bói số phận Lăng Tiêu đã nghịch thiên nên số phận Chử Dịch Phong cũng thay đổi lớn lao. Tóm lại đây là một bộ truyện ngọt ngào nhẹ nhàng có đấu tranh nhưng nhiều tình tiết bàn tay vàng quá lại làm truyện bớt hấp dẫn nhưng vẫn đáng đọc giải trí. Lee rất bựa, làm việc theo cảm tính, có kiên trì và cũng có chấp nhất. Quan điểm sống Tôi không cần có thật nhiều bạn mà quan trọng là khi tôi gặp khó khăn có bao nhiêu người bạn ở bên cạnh mình. Bạn quan tâm tôi thì tôi sẽ quan tâm bạn gấp bội, nếu không hà cớ gì lại bắt tôi phải để ý tới bạn. Xem tất cả bài viết bởi Lee
Ebook Nịnh Thần Lăng Tiêu của tác giả Mạn mạn hà kỳ đaEditor Lee + Sky + Sa Nguyễn + CandyThể loại Xuyên việt, cung đình, chủ công, công sủng thụ, đế vương thụ, dưỡng thành, tình hữu độc chung, ấm áp, 1×1, HENhân vật chính Lăng Tiêu x Chử Dịch PhongPhối hợp diễnChử Dịch Cẩn, Chử Dịch Diễm, Lăng Trĩ, Vi Thanh LamKhác Không ngược, không rối rắm, thoải máiTruyện kể về quá trình dưỡng thành của một vị nịnh thần trọng sinh dỗ tiểu hoàng tử khờ dại ngốc nghếch đơn vì một lần ngoài ý muốn làm cho Lăng Tiêu trọng sinh đến phủ Thọ Khang Hầu của triều đại Chử vương, mẫu thân mất sớm, phụ thân chỉ một lòng sủng tiểu muội muội còn nhỏ… Làm cho Lăng Tiêu một bước lại một bước trở thành kẻ phúc hắc, tàn nhẫn, ngụy trang tâm kế, cho đến khi hắn gặp được tiểu Hoàng tử hắn ái Hoàng tử rất ư là đơn thuần, lỗ mãng, Lăng Tiêu thở dài, thôi thì vì đứa nhỏ này mà làm thịnh thế đại nịnh thần đi. Đây là chuyện xưa của một đại nịnh thần vượt mọi chông gai giúp đỡ Hoàng tôn từng bước từng bước thượng vị, trạch đấu, cung đấu, dưỡng thành, sủng ngược, không rối rắm, thoải mái. Triều đại hư cấu không cần khảo chứng.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để cuộc cũng đến ngày mùng 7 tháng 8 là ngày thành thân của Lăng Trĩ. Hoàng thành không ít các tiểu thư, phu nhân đến dự lễ thành thân của Lăng Trĩ. Bên ngoài Lăng Tiêu lo tiếp đãi, bên trong Thi phu nhân cùng Kinh Ngọc bắt chuyện với mấy vị cáo mệnh phu nhân quen biết.“Ta xem một chút…” An Dương thái thái hoan hỷ dịu dàng mang theo con gái nhỏ đến, lôi kéo tay Lăng Trĩ xem đi xem lại, quay đầu đối với Thi phu nhân cười nói” Thi tỷ tỷ thật là có phúc, nhìn tỷ giáo dưỡng ra cô nương này đi… Chặc chặc, đúng là nghe người nói không bằng tận mắt thấy quả nhiên đoan trang xinh đẹp.”Lăng Trĩ mặc một thân gấm vóc màu đỏ ngồi ở bên trong, mấy tiểu thư khuê các cùng nàng giao hảo vây quanh đùa giỡn. Lăng Trĩ hôm nay không có trang điểm nhiều, gò má đỏ au đặc biệt e thẹn đáng yêu. Nghe các phu nhân khen lại càng e thẹn cúi đầu hai tay nắm chặt không dám nói phu nhân cười cười, trên mặt tăng thêm mấy phần ý mừng, An Dương thái thái cầm hộp gấm nha đầu phía sau đưa đến cười nói “Một món quà mừng nhỏ cho Trĩ nha đầu nhân ngày xuất giá đi.”Thi phu nhân vừa nhìn là thấy hai bộ trang sức kim tương ngọc đồ, cười nói” Cái này mà là lễ vật nhỏ? Ha ha mang cất đi…”Lý ma ma tiếp nhận hộp gấm đem đi, các phu nhân khác theo tập tục cũng tiếp tục tặng quà. Nữ nhân khi xuất giá sẽ đem sính lễ nhà trai cùng của hồi môn mà mình chuẩn bị bày ra, các lễ vật mà khách đến chúc mừng cũng phải bày cùng nhau. Gia đình bên đàn gái coi trọng nhất là cái này, Thi phu nhân trong lòng nở nụ cười. Thi Trà Thành cùng Lăng Tiêu tiêu tiền như nước nên sinh lễ, của hồi môn của Lăng Trĩ rất là nhiều và quí tiên là nhìn sính lễ của Thi gia các cáo mệnh phu nhân và tiểu thư than thở không ngớt. Giang Nam Thi gia hào phú các nàng cũng có nghe thấy, lại không nghĩ rằng Thi gia để con trai thứ hai đón dâu có thể cho nhiều sính lễ như vậy. Tương Quốc Công thái thái cười nói “Đã sớm nghe nói Thi gia rất coi trọng việc kết hôn cùng quí phủ, bây giờ vừa nhìn quả thế nha… Điều này cũng hợp tình, ta nghe nói Thi thám hoa sau khi thi điện trực tiếp cùng Thánh thượng cầu ân điển tứ hôn, người có tâm như thế, sính lễ này tự nhiên không thể ít được.”“Còn không giống phu nhân năm đó sao, ha ha…” Thi phu nhân đối với Tương Quốc Công thái thái nở nụ cười, ra lệnh nha đầu đi lấy hai thanh Ngọc Như Ý mang lên.*Ngọc Như Ý St hình mang tính chất minh họaTất cả mọi người biết Tương Quốc Công thái thái năm đó cũng được Tương Quốc Công thiếu gia ở trước điện cầu tứ hôn, cũng biết rằng Thi Trà Thành sau khi đỗ thám hoa cũng cầu Hoàng Thượng tứ hôn như thế, nhất thời các nữ nhân trong phòng khen ngợi không ngớt. Thi thám hoa tài mạo song toàn gia thế quý trọng hiếm có, lại còn yêu thương Lăng Trĩ như thế, chậc chậc, thực sự là ít người đến xem của hồi môn của Lăng Trĩ lại là một trận than thở, đồ cưới phong phú như vậy cũng thật là cùng tương xứng với sính lễ của Thi trừ đồ cưới năm đó của Vi Trang để lại khi gả vào Thọ Khang Hầu phủ, Lăng Tiêu lại đặt thêm Lãm Thúy Hiên làm ba mươi sáu bộ trang sức, áo bào bốn mùa tinh chế mười hai bộ, áo cẩm bào thêu ngũ sắc mười hai bộ, lụa Vân Cẩm mười hai cây, kim tuyến trang đoạn mười hai thước, mảnh kim ba mươi sáu thước, mãng đoạn ba mươi sáu thước, đại quyển ngũ tia đoạn sáu mươi sáu thước… Đủ loại dược liệu hương liệu ba mươi sáu hộp, khảm nhị đẳng đông châu hai mươi viên, khảm cấp ngũ đẳng đông châu năm mươi viên, san hô hai bồn, sợi vàng Miêu Nhãn Thạch một hộp, cực phẩm Hồng Bảo Thạch một hộp… thảm thêu hoa cúc cùng hoa hải đường dùng để trải giường một tấm, đàn mộc mạ vàng bình phong một chiếc, quốc sắc thiên hương thêu sa bình phong một chiếc, bình long hương mẫu đơn mạ vàng một chiếc, bình Tô Tú Lê Hoa một chiếc, hoa cúc lê liền ba hoành quỹ hai bộ, gỗ tử đàn dùng để làm giường nhỏ hai tấm…Các phu nhân xem không khỏi liên thanh tán thưởng, lại nhìn trong phủ trang hoàng những vải đỏ chữ song hỷ khắp nơi, ngói đỏ cùng gạch mộc khắp phủ tất cả cũng được dán giấy màu đỏ… Đã sớm nghe nói Lăng Tiểu Hầu gia thương yêu bào muội, cũng không nghĩ tới là có thể làm được nhiều việc như vậy. Các cáo mệnh phu nhân khen ngợi không ngớt, cũng không có ít tiểu thư gật đầu suy nghĩ nếu mình xuất giá thì có thể được như thế này không.*Hình ảnh theo tính chất minh họaLăng Y ở một bên nhìn mà hai bàn tay nắm chặt, móng tay đỏ tươi đâm vào lòng bàn tay, trong lòng nàng rầu rĩ. Không bằng lúc trước nghe khuyên sớm đem việc hôn nhân định ra. Bây giờ chính nàng một Đại tiểu thư kết hôn sau Nhị tiểu thư thì không nói, có điều là cách nhau chỉ hai tháng ngắn ngủi, đến lúc đó các phu nhân này trở lại chúc mừng thì thấy sính lễ đồ cưới của mình chẳng phải sẽ chế nhạo?Lăng Y hiện tại cũng không dám nói gì chỉ biết bấm mạnh những ngón tay hơn, rất sợ đắc tội với Thi phu nhân đến thời điểm xuất giá đồ cưới sẽ ít đi. Nàng với Hạ Lan mấy ngày nay cũng thu liễm không ít, đáng tiếc các nàng không hiểu băng dày ba thước không phải là cái lạnh trong một ngày tạo nên. Mấy ngày hiếu kính so với Lăng Trĩ mười mấy năm chân tâm hiếu thuận không khỏi quá ít ỏi. Lăng Y hiện tại chỉ hy vọng gả tới phủ phu quân có thể thấy mình là hào môn tiểu thư đánh giá cao mình ba phần. Lúc này Lăng Y còn không biết việc hôn sự về sau của nàng khá nhấp nhô, đương nhiên đây chính là chuyện về này bên ngoài Anh Dũng phủ tướng quân Kinh thái thái đã đến, Thi phu nhân vội vã gọi Kinh Ngọc lại, cười nói “Thái thái của con đến rồi, mau tới đây.”Kinh Ngọc nghe nói thái thái nhà mình đến rồi vội vã ra đón, nàng từ nhỏ được Kinh thái thái dưỡng ở bên người. Kinh thái thái không con gái cũng rất thương yêu nàng, hai người mẹ con tình cảm sâu đậm, Kinh Ngọc cười nói “Đã sớm chờ thái thái đến rồi, ngày hôm trước người đau đầu, dọc đường đi thân thể có nóng sốt không?”“Không có.” Kinh thái thái chuẩn bị kỹ càng cẩm hộp là quà cưới đưa cho nha đầu trong phủ, cười nói “Tháng tám rồi thời tiết dễ chịu không ít, lại nói hôm nay là ngày thành thân của tiểu cô con đừng nói là trên trời thái dương có rơi xuống, dưới đất có dao găm ta cũng đến bằng được.”Kinh Ngọc lén lút cùng Kinh phu nhân nói chút chuyện trong phủ, Kinh phu nhân cũng biết Nhị tiểu thư rất chăm sóc nữ nhi của mình. Đặc biệt khi Kinh Ngọc mang thai, Lăng Trĩ là quản gia cho Kinh Ngọc bổ sung không ít đồ vật, Kinh phu nhân nghe xong chỉ biết cảm ơn Lăng phu nhân cũng cười bắt chuyện một chút với thân gia, lại vỗ vỗ tay Kinh phu nhân nhỏ giọng cười nói “Một lúc không có chuyện gì thì vào xem cháu ngoại đi.” Lại quay đầu đối với Kinh Ngọc nhỏ giọng nói “Không cần tiếp khách nữa đâu, con cùng thái thái vào xem hài tử đi.” Cười cười lại đi bắt chuyện với những người người tiếp tục bình phẩm của hồi môn của Lăng Trĩ, bên ngoài nha đầu chấp sự báo lại trong cung cho ban thưởng đến rồi. Thi phu nhân vội vã cho người đi gọi Lăng Tiêu đến, sau khi Lăng Tiêu quỳ cảm tạ Đông cung ban thưởng, bọn nha đầu mới khiêng lễ vật đi vào.“Nhị thiếu gia nói đây là trong cung Thái tử và Thái tử phi cho tiểu thư chúng ta làm quà cưới.” Liêu Đinh bây giờ gả cho Lâm Mậu làm phụ nhân, làm việc càng già dặn lanh lẹ, cười nói “Còn có Thái tử phi khẩu dụ, nói muốn Nhị tiểu thư trân trọng bản thân, chờ hôn sự xong xuôi muốn Nhị tiểu thư tiến cung, đến thời điểm đó còn có ban thưởng thêm.”Thi phu nhân vội vã nhận lấy, thấy là vòng tay trân châu bốn vòng, vòng tay trầm hương bốn vòng, vòng cổ bằng vàng bốn cái, vòng cổ bằng bạc sáu cái, trân châu Kim Phượng một cái, điểm thúy Kim Phượng một cái, hàm bảo Kim Phượng trâm một nhánh, vàng ròng khảm nạm trường trâm một đôi, bạch ngọc trường trâm một đôi, lụa trắng đoạn mười hai thớt, thêu kim cung đoạn mười hai thớt…Tất cả mọi người biết Lăng Trĩ rất được Thái tử phi thương yêu, càng khen ngợi Lăng Trĩ thật là có phúc. Thi phu nhân cũng biết Thái tử phi làm vậy là vì cho Lăng Trĩ chút vinh quang, nên cũng rất hài lòng, tính toán thời điểm gần đủ người đến rồi, cười nói “Các thái thái ngồi đi, dùng chút trái cây điểm tâm.”Các cáo mệnh phu nhân đến đây đâu phải là ăn đồ ăn, chỉ có dùng chút trà. Trong phủ nhiều người như thế nhưng những chậu băng để rất nhiều cũng không cảm thấy nóng. Sau một hồi nói chuyện cũng dùng ít món ăn. Thi phu nhân lại đi vào bên trong nhìn Lăng Trĩ một chút, mỉm cười cùng nàng nói mấy câu. Không lâu sau Thi gia cho người đến đưa lễ cưới, Thi phu nhân vội vã ra đón, chỉ thấy mấy quản gia nương tử đem trang phục tân nương đến cho Lăng Trĩ mặc, cười nói “Thái thái đại hỉ.”Thi phu nhân cười đáp lại, bận bịu sai người tiếp đón mấy quản gia nương tử kia. Phía trước Thi Trà Thành dẫn theo tám thanh niên tuấn kiệt trong Hoàng thành đến đưa lễ phục đều là do Lăng Tiêu chiêu đãi. Bên trong có mấy người cũng là Lăng Tiêu quen biết, tất cả mọi người đều hoan hỷ chúc mừng, không lâu Lăng Tiêu lại tiễn họ ra phu nhân sai người đem cát phục phượng quan đưa vào bên trong, mấy vị cáo mệnh phu nhân nhìn trên phượng quan có mấy viên đại trân châu to bằng ngón tay trêu ghẹo nói “Tân lang mới thực sự là không thương người, phượng quan toàn là trân bảo quý giá không sợ Nhị tiểu thư đội nặng đầu sao?”*Hình minh họa phượng phu nhân cười to, lại khiến mọi người tiếp tục bắt chuyện, chính mình cũng theo mấy vị cáo mệnh phu nhân mới vừa tới trò bịu cả ngày, đến buổi chiều cuối cùng tiệc cũng tan, Thi phu nhân vì dưỡng thần ứng phó ngày mai náo nhiệt nên đi ngủ rất sớm. Lăng Tiêu cũng ở phía trước bận bịu một ngày, dùng cơm tối, nghỉ ngơi một chút lại đi tới Sấu Ngọc Hiên.“Muội muội có mệt mỏi không?” Lăng Tiêu cười cầm cái tráp đi vào, lệnh bọn nha đầu đều lui xuống, Lăng Trĩ rót trà cho Lăng Tiêu, gật đầu thấp giọng nói “Ca ca mới thực sự là mệt mỏi, chính là vì muội…” Nói xong viền mắt càng đỏ, Lăng Tiêu vội vã an ủi “Trĩ nhi đang nói cái gì vậy? Muội là muội muội của huynh không bận bịu cho muội vậy phải bận bịu cho ai? Hôm nay đại hỉ đừng như vậy, chúng ta cố gắng nói chuyện một chút.”Lăng Trĩ gật gù, cầm khăn lau nước mắt “Hôm nay hôn lễ của muội mọi người đến rất đông vui, có nhiều công tử tiểu thư cũng đến, rất náo nhiệt đây.”Đương nhiên náo nhiệt, cũng phải xem là nhà ai ở gả tiểu thư, Lăng Tiêu nở nụ cười, đem cái tráp của mình đưa cho Lăng Trĩ, thấp giọng nói “Đây là ca ca đưa riêng cho muội, không cần nói cho người khác.”Lăng Trĩ mở ra xem Tràn đầy một tráp ngân phiếu!“Ca ca!” Lăng Trĩ sợ nói không ra lời, Lăng Tiêu nắm một tay nàng, nhẹ giọng nói “Trong thành có Lãm Thúy Hiên muội biết không? Còn có kim phấn bố trang, những cái đó đều là của huynh. Mấy năm trước huynh kinh doanh những cái này một là vì sau này có việc thuận tiện, cũng coi như là cho mình để lại chút vốn về sau, vốn là còn muốn chờ muội lớn hơn liền đem những chuyện làm ăn này giao cho muội, bây giờ huynh ngẫm nghĩ cho muội bạc vẫn là chân thật nhất.”Lăng Trĩ lúc đầu bởi vì Lăng Tiêu vung tiền như rác đặt mua đồ cưới cho nàng cũng rất cảm kích lại bất an, bây giờ thấy ca ca lại đem tiền bạc nhiều năm tích trữ cũng cho mình… Lăng Trĩ không chịu được nữa nghiêng mặt sang bên, nước mắt trong nháy mắt chảy ra từng dòng.“Được rồi, đã là đại cô nương khóc cái gì.” Lăng Tiêu cầm khăn cho Lăng Trĩ lau nước mắt. Lăng Tiêu nhìn muội muội bây giờ lớn lên trổ mã càng ngày càng xinh đẹp đoan chính, bây giờ sắp gả làm vợ người khác hắn cũng hơi xúc động, ôn nhu dỗ dành,nói “Những việc này thì có cái gì, đều nói trưởng huynh như cha, huynh vì muội sao lại không nên làm việc này, hả?” Lăng Tiêu lại nhẫn nại quyết tâm cố gắng dỗ dành Lăng Trĩ một lúc, thấy nàng dừng khóc lại căn dặn chút chuyện, cuối cùng nghiêm mặt nói ” Về sau đối sử với người ngoài đừng quá thành thực như vậy cũng không tốt, chuyện gì cũng không cần sợ, có việc nói cho ca ca. Thọ Khang Hầu phủ còn ở đây, sẽ không bao giờ để muội bị ủy khuất. Yên tâm đi, Thi Trà Thành người này huynh tin được, tất sẽ tốt với muội, muội muội là người có phúc…”Nói tới Thi Trà Thành, Lăng Trĩ mặt lại đỏ một tầng, cúi đầu không nói, Lăng Tiêu lại dặn nàng lập tức ngủ sớm một mai ngày mùng 8 tháng 8 là ngày tốt đại hôn, người của Thi phủ rất sớm đã diễn tấu sáo và trống đến đón dâu. Thi Trà Thành tuy tướng mạo không sắc sảo bằng Lăng Tiêu nhưng cũng là tuấn lãng, bây giờ mặc một thân đại hồng cát phục cũng đặc biệt tuấn tú. Sau khi đến cửa lớn Thọ Khang Hầu phủ thì xuống ngựa, trước tiên hành đại lễ với Lăng Hầu gia và Lăng Nho Học, đến Lăng Tiêu theo lý khom người chào là được, nhưng Thi Trà Thành vẫn cuối đầu chấm đất, Lăng Tiêu trong lòng biết, vội vã nâng Thi Trà Thành lên, cười nói “Sau này đã là chí thân, không cần như vậy.”Thi Trà Thành mỉm cười gật đầu, Lăng Tiêu đi vào bên trong xem qua. Lăng Trĩ trang phục đã sớm tươm tất, thiên kim phượng quan thêm đại hồng cát phục thêu sợi vàng làm cho Lăng Trĩ thêm mấy phần quý khí, Lăng Tiêu cười nói “Cô gia đã đến rồi.”Thi phu nhân nở nụ cười cầm một bình bạch ngọc đưa cho Lăng Trĩ, còn dặn dò vài câu quan trọng trước khi xuất giá. Lăng Trĩ từ nhỏ tang mẫu, nên do Kinh Ngọc phụ trách chải đầu đội khăn che mặt, Kinh Ngọc cũng dặn vài câu, cười nói “Xong rồi.”Lăng Tiêu gật đầu, xoay người lại cõng Lăng Trĩ, mới vừa đi ra khỏi Sấu Ngọc Hiên thì cảm thấy cần cổ nóng lên, dù là Lăng Tiêu tính tình lãnh đạm cũng không nhịn được trong lòng tê rần, nói giọng khàn khàn “Trĩ Nhi chớ khóc…”Lăng Trĩ không thể nói chuyện, gật gật đầu lau đi giọt nước mắt, mười mấy năm sống nương tựa lẫn nhau tình cảm hoàn toàn tồn tại trong lòng của hai Tiêu cõng Lăng Trĩ đi ra bên ngoài trực tiếp đưa vào bên trong kiệu. Kết thúc lễ nghi Thi Trà Thành lên ngựa, đoàn người đi tới Thi phủ, phía sau theo mênh mông cuồn cuộn của hồi môn. Đồ cưới của tân nương sáu mươi bốn rương làm một số nguyên, được gọi là toàn nhấc. Bình thường ít người được đủ số này mà chỉ có đem theo ba mươi hai rương, gọi là bán nhấc. Của hồi môn của Lăng Trĩ rất nhiều, mãn mãn thật thật hai cái toàn nhấc ròng rã 128 tốt ngàn mẫu, mười dặm hồng trang, chỉ đến như của Lăng gia giữa trưa sẽ trở về, Lăng Trĩ xong lễ nghi một mình ngồi chờ động phòng. Đầu tiên là cảm niệm nửa ngày nhớ nhà nơi sinh sống từ bé đến giờ, đặc biệt ca ca của mình đã cho mình một thể diện lớn như thế. Sau đó lại có chút căng thẳng thấp thỏm, không biết qua bao lâu Thi Trà Thành mới tiến vào nương đem mấy hạng lễ nghi cuối cùng cũng hoàn thành khom người lui ra, chỉ để lại một đôi phu thê mới Trà Thành cùng Lăng Trĩ đã sớm gặp qua, nhưng vừa nãy giở khăn che mặt cũng không nhịn được kinh ngạc. Tân nương nhìn xinh đẹp như hoa, dù là trên kim điện gặp loạn thám hoa lang cũng không lo lắng, sợ hãi, nhưng giờ đây đối diện với kiều thê lại có chút sốt sắng. Thi Trà Thành do dự, thấy Lăng Trĩ ngoại bào rườm rà, lại bưng một chén trà lạnh đến, nhẹ giọng nói “Trước tiên uống một ngụm trà, cả ngày hôm nay khổ cực cho nàng.”Lăng Trĩ thấy phu quân không đề cập tới những việc khác trước tiên lại an ủi mình khổ cực, trong lòng tràn đầy mật ngọt, gật đầu uống trà rồi để qua một bên. Thi Trà Thành nở nụ cười nắm bàn tay trắng nõn tinh tế của phu nhân mình, thấp giọng nói “Trĩ… Ta sẽ tốt với nàng, tốt với nàng cả đời.”Lăng trĩ mặt đỏ lên, cúi đầu không nói…Hỉ phòng dưới ánh nến ngập tràn hạnh phúc…
“Nộ nhi phi, kỳ dực nhược cửu thiên chi vân. thị điểu dã, hải vận…”Chử Dịch Diễm nhàm chán đọc 《 Mạnh Tử 》, nghiêng đầu nhỏ giọng đối Lăng Tiêu nói “Nhị ca đâu? Như thế nào mấy ngày đều không đến?”Lăng Tiêu sửng sốt, hắn tối hôm qua mới hồi cung, kẻ lỗ mãng kia vài ngày nay không tới?Chử Dịch Diễm thấy Lăng Tiêu không nói lời nào, giật nhẹ tay áo hắn, nhỏ giọng nói “Có phải lại đi săn thú hay không? Chúng ta cũng đi? Được không?”“Điện hạ chuyên tâm một chút đi.” Lăng Tiêu vỗ nhẹ mu bàn tay mập mạp của Chử Dịch Diễm, như có điều suy nghĩ, câu được câu không nghe 《 tiêu dao du 》, không bao lâu sau thì tan học. Lăng Tiêu do dự, ra cửa liền đi hướng Hải Đường thái giám Hải Đường viện nói Chử Dịch Phong hôm qua ra cung không trở về, Lăng Tiêu lập tức sửng sốt, lại cho người hỏi mới biết được là Vi Tranh mang theo Chử Dịch Phong đến quân doanh. Tốt nha, vài ngày này ngâm mình ở quân doanh làm cái gì?Lăng Tiêu đối với quân sự không hiểu nhiều lắm, bình thường sợ phạm phải kiêng kị cũng rất ít hỏi, hiện tại có chút luống cuống, cũng may là Vi Tranh mang y đi, nên Lăng Tiêu không lo lắng cữu Vi Tranh đối với Lăng Tiêu rất lạnh đạm, hoặc là nói ngoại trừ Chử Dịch Phong, các ngoại sanh tôn đều rất lãnh đạm. Bất luận là Hoàng thành tân tú Lăng Tiêu, hay là Thái tử Chử Dịch Cẩn, đều không có một chút ý nhiệt tình. Điều này làm cho Chử Dịch Cẩn từng buồn bực một lần, Tĩnh Quốc Công phủ là nhà bên ngoại của hắn, nhưng nhà bên ngoại lại không giúp hắn, chưa bao giờ ủng hộ hắn bất cứ chuyện gì, không chỉ như thế, Vi Tranh còn đối với Nhị đệ ngốc của hắn- Chử Dịch Phong càng thêm yêu thương, thường xuyên mang Chử Dịch Phong đến quân doanh rèn luyện, điểm này làm cho Chử Dịch Cẩn càng không thoải Quốc Công phủ nhiều thế hệ công huân, là công phủ khai quốc duy nhất được ban thưởng thừa kế, thánh quyến không suy. Năm đó Hoàng Hậu vì Thái tử ngàn chọn vạn tuyển mới chọn trưởng nữ của Tĩnh Quốc Công Vi Hoa, không phải không có đạo bên ngoại cường ngạnh như thế, nhưng lại không chiếm được ủng hộ, Chử Dịch Cẩn thế nào cũng chịu không Dịch Cẩn chịu không nổi, nhưng Lăng Tiêu cảm thấy không tồi, Tĩnh Quốc Công phủ nhiều thế hệ tay cầm trọng binh, là Chử Vương tộc tường đồng vách sắt, Vi gia, gia huấn điều thứ nhất chính là dùng võ tử Quốc Công phủ, trong cuộc sống thái bình có nhiệm vụ là luyện binh gia, phòng khi chiến loạn đều có tướng quân lên ngựa có thể chiến, xuống ngựa có thể trị. Có Vi gia, lão Hoàng Đế thực yên tâm, chỉ là không thể dễ dàng đem yêu thích biểu lộ giờ Tứ tử của Thái tử đều là con trai của Vi Hoa. Tĩnh Quốc Công phủ chỉ cần có trí tuệ một chút sẽ không sẽ công nhiên tỏ vẻ đối với Hoàng tôn ủng hộ. Mặc kệ ai thượng vị, Tĩnh Quốc Công phủ đều là nhà bên ngoại của Thái tử, thậm chí là Hoàng đế. Đã có một tầng bảo đảm, còn đưa tay chân tranh trữ vị, chỉ có ngốc tử mới làm như Tranh không phải ngốc tử, hắn chẳng những không ủng hộ vị Hoàng tôn nào, ngay cả đối với con độc nhất của muội muội Lăng Tiêu cũng là thản nhiên..“Cữu cữu.” Cơ hội Lăng Tiêu gặp Vi Tranh cũng không nhiều, ngày lễ ngày tết thì gặp qua một lần hai lần, nhưng này mười mấy năm nay, Lăng Tiêu luôn cảm thấy nam tử oai hùng trước mắt không có thay đổi Tranh gật đầu, trầm giọng nói “Ngươi hiện giờ là thư đồng của Tứ Hoàng tôn điện hạ. Vì sao lại đến quân doanh.”Thật sự là không nể mặt cũng chẳng nể tình, Lăng Tiêu đem lời tưởng niệm đã lâu không gặp nuốt xuống, buông mắt xuống nói “Phụng mệnh của Thái tử phi, mang điểm tâm cho Nhị Hoàng tôn điện hạ.”Nhắc tới Thái tử phi, biểu tình của Vi Tranh cũng không có một chút biến hóa, gật đầu nói “Nếu là Thái tử phi đưa tới, vậy lưu lại đi, trong quân thức ăn không thiếu, sau khi trở về nói cho Thái tử phi nương nương yên tâm, Nhị Hoàng tôn điện hạ ở chỗ thần tốt lắm.”Nói xong sẽ bưng trà tiễn khách, Lăng Tiêu vô pháp, hành lễ cáo lui.—–Chuyến đi … này lại là mấy ngày, Thái tử phi cũng không biết Chử Dịch Phong mấy ngày này ở quân doanh làm cái gì, sự tình trong quân Lăng Tiêu cũng không tiện hỏi nhiều. Một khoảng thời gian sau, lại một tin tức kinh thiên truyền đến Hoàng Đế bị bệnh đó Lăng Tiêu đang cùng Chử Dịch Diễm đi thư viện, thái giám bên người Thái tử phi tới gọi Chử Dịch Diễm thay đổi quần áo thăm bệnh. Lăng Tiêu lúc ấy trong lòng hốt hoảng một chút, chỉ nghe nói là bệnh nhẹ, nếu…Lăng Tiêu vội vàng thay đổi quần áo cùng Chử Dịch Diễm đi, nói là thăm bệnh, nhưng này cả ngày cũng không thấy mặt của lão Hoàng Đế, chỉ ở ngoài điện ngồi chờ, tới mặt trời lặn mới trở tình của Hoàng Đế không thể truyền ra ngoài, các Hoàng tử cũng không biết, càng không nói đến Lăng Đế bệnh nhẹ, Thái tử phụng chỉ giám Tiêu nghĩ đến hướng xấu nhất, lão Hoàng Đế tuổi đã lớn, lần này chắc phải..Mặc kệ nói như thế nào Lăng Tiêu vẫn hy vọng lão Hoàng Đế có thể duy trì vài năm nữa, ít nhất đợi cho mình đứng vững một chút. Thái tử đối với hắn sẽ không tốt như Hoàng Đế, đợi khi Thái tử đăng cơ sẽ lập Chử Dịch Cẩn… Lăng Tiêu không cần nghĩ cũng biết lúc mình chắc chắn không thể sống khá Tiêu luôn cảm thấy gần đây hết sự tình này đến sự tình khác xảy ra, như là có bàn tay vô hình sắp đặt sẵn một âm mưu hoàn mỹ.—-“Lý Tam còn nói, chuyện tiểu Hầu gia dặn hắn đã làm xong, chỉ là vật này quý giá, hắn cùng các lão sư bàn bạc mấy tháng, tỉ mỉ làm ra, chỉ mong hợp ý tiểu Hầu gia là tốt rồi.”Lăng Tiêu nhận hộp gấm, gật đầu “Rất tốt, sang trọng khéo léo.” Nói xong lại thưởng cho tiểu thái giám một thỏi bạc, cho hắn Tiêu cười vuốt ve vật trong tay, cẩn thận đeo ở mặt trong của áo, lật sổ sách. Lãm Thúy Hiên đã khai trương một tháng, tiền lời cũng không ít, Lăng Tiêu từ lúc mấy năm trước đã tính toán rất tốt, đợi sau khi Thái tử đăng cơ, dựa vào Di mẫu Thái tử phi còn có thể an ổn vài năm, nếu là Chử Dịch Cẩn cầm quyền, Lăng Tiêu không nói hai lời liền rời Lăng Tiêu đã tính toán tốt trong tình huống tệ nhất, thì tin tức tệ hơn truyền tộc Hung Nô nội loạn, Đại Vương tử Hung Nô giết cha, thay thế lão Hung Nô Vương. Trong triều không ổn định đến một tháng thì xảy ra nội loạn, sứ thần của tân Hung Nô Vương còn chưa đến Hoàng thành, thì Trương Kế tướng quân đóng ở phía bắc làm Kế là đời sau của khai quốc công thần Trương Hải, Trương gia nhiều thế hệ được nhiều hậu đãi của Chử Vương triều, nhưng ngay lúc này đột nhiên làm phản là ngoài dự liệu của mọi người. Thái tử trước tiên phái người đi vây phủ của Trương Kế, nhưng mẫu thân và một tử một nữ của Trương Kế đã rời đi – chỉ còn nhà trống. Còn lại đa số là nô bộc thị thiếp, đều là người không quan Hoàng Đế bệnh quá Bắc truyền đến tin tức không được đầy đủ, chỉ nói là Trương Kế làm phản, nhưng cũng không có nói rõ ràng là Trương Kế rốt cuộc là muốn tự xưng Vương hay vẫn là quy thuận Hung Nô Vương. Nếu Trương Kế muốn tự xưng Vương, triều đình trước tiên sẽ cùng Hung Nô quan hệ tốt, sau đó phát binh trấn áp. Nếu Trương Kế phải nương tựa Hung Nô Vương…Trương Kế nắm mười vạn trọng binh, hơn nữa Hung Nô sử dụng kỵ binh, đến lúc đó hai lực lượng liên hợp lại phát binh… Triều đình trên dưới cũng không dám tiếp tục nghĩ triều bất an, Thái tử phi tại Đông Cung cũng lo lắng, Vi Hoa tuy rằng được đến Thái tử sủng ái nhưng tuân thủ nghiêm ngặt lễ nghi hậu cung, chuyện triều đình không nhúng tay vào, chỉ là dặn dò Tam Hoàng tôn Chử Dịch Kỳ, Tứ Hoàng tôn Chử Dịch Diễm, mỗi ngày ngoại trừ đi thư viện thì đến cung của mình, không có chuyện gì thì không được ra Tiêu cũng được dặn dò ở trong Thính Phong Các. Thái tử phi sợ hắn gặp chuyện không may, âm thầm dặn hắn cáo ốm không được đến công qua vài ngày, Chử Dịch Cẩn lần thứ hai đi vào Thính Phong Tiêu bất động thanh sắc đối Chử Dịch Cẩn hành lễ “Tuệ Vương cát tường”“Biểu đệ không cần đa lễ.” Chử Dịch Cẩn cúi người muốn nâng Lăng Tiêu, Lăng Tiêu trước một bước đứng lên, sai người pha trà, buông mắt xuống nói “Không biết Tuệ Vương đến đây có chuyện gì?”Lăng Tiêu hỏi lời này có chút vô lễ, Chử Dịch Cẩn cũng không tức giận, ôn nhu mỉm cười “Mấy ngày này ta đi theo Phụ Vương ở trong triều rất bận rộn, không có gặp biểu đệ, thấy nhớ nên đến xem, không được sao?”“Tuệ Vương vất vả.” Lăng Tiêu như trước thản nhiên, cũng không nói Dịch Cẩn cười “Hôm nay trong triều báo lại, nói phía Bắc chiến sự căng thẳng, quân ta tới phía Bắc bị phản tặc Trương Kế đánh bại, Phụ Vương nổi giận, hỏi quan điểm của ta, ta đã nói…”Lăng Tiêu không kiên nhẫn nghe Chử Dịch Cẩn nói loạn thất bát tao, cung kính nói “Tuệ Vương điện hạ thỉnh nói cẩn thận, chiến sự tiền phương không phải chuyện thần có thể nghe.”“Ta chưa bao giờ đem biểu đệ thành ngoại nhân, lại nói này tuy là quốc sự cũng là gia sự, biểu đệ nghe một chút cũng không sao.” Chử Dịch Cẩn cười lớn nói “Phụ Vương càng thêm trách cứ Đại tướng quân Hàn Tín Trung, cùng Phiêu Kị tướng quân Chử, Dịch, Phong.”Lăng Tiêu nghe vậy liền đứng lên, “Phiêu Kị tướng quân Chử Dịch Phong” bảy chữ nổ tung trong đầu, trong lòng như là bị đại chùy mạnh mẽ đập một cái, trong đầu một trận mê muội, lớn tiếng vội la lên “Hoàng tôn như thế nào lại đi đến chiến trường phía Bắc? ““Biểu đệ không biết?” Chử Dịch Cẩn nhịn không được nở nụ cười, mi mắt tuấn lãng giãn ra “Với lại, Phụ Vương gạt mẫu thân, biểu đệ bị mẫu thân cả ngày bắt ở trong Thính Phong Các, tất nhiên cũng không biết …”“Nửa tháng trước lão Nhị tự mình thỉnh chỉ đi tiền tuyến, Phụ Vương vốn là không chịu, nhưng ta cực lực tiến cử… Ha hả, lão Nhị lớn như vậy việc học cái gì cũng đều không hiểu, nếu không có một chút chiến công, ngày sau phong Vương làm sao có thể khiến người tin phục? Phụ mẫu yêu con, ta vừa nói như thế, Phụ Vương cũng liền chuẩn … Lão Nhị còn cố ý cảm tạ ta nửa ngày, huynh đệ trong nhà, nói gì cảm ơn đâu? Ha hả…”“Thình thịch!”Lăng Tiêu cực lực nhẫn nại cũng không khống chế được mình, dùng hết toàn lực cho Chử Dịch Cẩn một Dịch Cẩn trong nháy mắt khom lưng xuống ôm bụng, sắc mặt trắng bệch đau nửa ngày nói không ra lờiLăng Tiêu chỉ cảm thấy huyết khí dâng lên, giận dữ, thanh âm như sấm sét “Súc sinh. Hoàng tôn xem ngươi là huynh đệ. Ngươi lại đối với đệ đệ của ngươi như vậy sao?”“Ha hả…” Chử Dịch Cẩn thở hổn hển nửa ngày, miễn cưỡng cười, “Huynh đệ. Các Hoàng thúc không phải đều là huynh đệ của Phụ Vương sao? Phụ Vương có người nào mà không giết? Lão Nhị dám lấy đồ của ta, dám mượn sức người ta coi trọng, dám giao thiệp với người trong quân doanh… Nên sớm đoán được ngày này.”Lăng Tiêu lý trí không ngừng nhắc nhở nam nhân ở trước mắt hắn là Tuệ Vương Chử Vương triều nên phải bình tĩnh không thể để cuộc sống an ổn bao nhiêu năm của mình lại bị mưu đồ của người này đánh bại…Lăng Tiêu nhắm mắt, ngón tay thon dài hung hăng nắm chặt, xoay người nhanh chóng rời đi…—-“Tiểu Hầu gia, ngài thật sự không tiện đi vào, đừng làm khó nô tài, ngài xem…”Lăng Tiêu đẩy thái giám thị vệ ngăn cản ra, xông về phía trước quỳ ngoài đại sảnh thảo luận chính sự, lớn tiếng nói “Công bộ lang trung Lăng Tiêu, cầu kiến Thái tử thiên tuế!”Thái giám vừa thông báo Thái tử đã biết. Hiện tại Lăng Tiêu đúng là xông qua tầng tầng thủ vệ thẳng chạy đến Nghị Chính Thính, Thái tử ngược lại không có tức giận, cho thái giám kêu Lăng Tiêu tiến vào.“Thái tử…” Lăng Tiêu tiến vào thẳng tắp quỳ xuống “Thỉnh Thái tử ban ân.”Thái tử buông tấu chương trong tay, thở dài “Tiêu nhi, cô gia vẫn luôn nghĩ đến ngươi là một đứa nhỏ trầm ổn, ngươi thiên tư rất tốt, lại cùng Thái tử phi quan hệ họ hàng, ngày sau cô gia ổn thỏa sẽ trọng dụng, tấu chương thỉnh chiến của ngươi ta không chuẩn, đi đi.”“Thỉnh Thái tử ban ân.” Lăng Tiêu dập đầu một cái “Thần mặc dù không phải võ tướng, nhưng tự biết tới phía Bắc cũng cần người, hiện giờ tiền tuyến căng thẳng, thất phu hữu trách, thỉnh Thái tử ban ân.”Nghĩ đến chiến sự phía Bắc Thái tử cũng phiền lòng, xoa mi tâm, nhìn bộ dáng kiên định của Lăng Tiêu trong lòng không khỏi tiếc hận, lạnh lùng nói “Tiêu nhi… Ta nghe nói Tuệ Vương hướng ngươi chiêu mộ, ngươi cũng không đáp lại.”Lăng Tiêu bất vi sở động, mắt sáng như đuốc “Thỉnh, thái, tử, ban ân.”Thái tử vốn xem trọng Lăng Tiêu, Lăng Tiêu là thân gia, có trí tuệ, trầm ổn, giỏi giang, thậm chí là dối trá cùng tâm cơ… Vài năm nay Thái tử đều nhìn trong mắt, hắn rất thưởng thức Lăng Tiêu. Nhưng người thông minh hắn thưởng thức hiện giờ lại làm chuyện không thông minh, Thái tử đang muốn lạnh giọng trách cứ, thì lão thái giám của Thừa Kiền Cung ở ngoài cửa thấp giọng thỉnh nhiên là Hoàng Đế có khẩu dụ đến đây, Thái tử không dám chậm trễ, vội mời thái giám run rẩy đối Thái tử hành lễ, quay đầu nhìn Lăng Tiêu liếc mắt một cái, khom người nói “Thánh Thượng khẩu dụ, chuyện của Lăng tiểu Hầu gia, chuẩn.”“Tạ Hoàng Thượng ân điển!” Lăng Tiêu không đợi Thái tử lên tiếng, quỳ xuống cảm tạ ân, xoay người bước nhanh ra khỏi Nghị Chính Tiêu vội vàng đi xuống bậc thang, trong lòng lạnh nhạt cười. Cẩn thận mưu tính nhiều năm, đã trải sẵn tiền đồ, nhưng khi ở bên trong điện Nghị Chính Thính quỳ xuống, toàn bộ đều tan thành tro thôi, tiền đồ tính cái gì? Ngày sau không được chết già tính cái gì? Lúc trước khi Lăng Tiêu lần đầu tiên vì Chử Dịch Phong ra tay đã dự liệu được, một người tự phụ, ích kỷ, giả dối, rốt cuộc đánh không lại một phần tình cảm chân thành của người tú giang sơn, cuộc đời này là thế, nhưng khi người kia đã giao ra quân tâm hắn làm sao có thể phụ Tiêu bước nhanh đi xuống thềm đá Bàn Long. Hôm nay ánh dương cao cao chiếu rọi hoàng thành, gió đông phần phật bay bay làm vén lên ngoại bào rộng của Lăng Tiêu, bên hông lộ ra một khỏa ngọc bội cẩn vàng khoảng hai tấc vuông. Ngọc bội kia giống như từng bị nứt, được thợ thủ công tinh xảo dùng vàng kết lại. Mặt trên cổ ngọc được khắc đồng tâm kết, dưới ánh mặt trời chiếu lên ánh sáng rạng rỡ!Một năm kia khi Lăng Tiêu mới vừa vào cung, chỉ vì Thọ Khang Hầu phủ, vì tiền đồ của bào muội Lăng Trĩ và mình mà dùng toàn bộ tâm cơ. Hai người mới gặp, Chử Dịch Phong cười ngây ngô nói “Hoàng gia gia cho ta để ta tặng cho người ta thích, ta thích huynh, liền cho huynh đi.”
Editor Lee + Sky + Sa Nguyễn + CandyThể loại Xuyên việt, cung đình, chủ công, công sủng thụ, đế vương thụ, dưỡng thành, tình hữu độc chung, ấm áp, 1×1, HENhân vật chính Lăng Tiêu x Chử Dịch PhongPhối hợp diễnChử Dịch Cẩn, Chử Dịch Diễm, Lăng Trĩ, Vi Thanh LamKhác Không ngược, không rối rắm, thoải máiTruyện kể về quá trình dưỡng thành của một vị nịnh thần trọng sinh dỗ tiểu hoàng tử khờ dại ngốc nghếch đơn vì một lần ngoài ý muốn làm cho Lăng Tiêu trọng sinh đến phủ Thọ Khang Hầu của triều đại Chử vương, mẫu thân mất sớm, phụ thân chỉ một lòng sủng tiểu muội muội còn nhỏ… Làm cho Lăng Tiêu một bước lại một bước trở thành kẻ phúc hắc, tàn nhẫn, ngụy trang tâm kế, cho đến khi hắn gặp được tiểu Hoàng tử hắn ái mộ. Tiểu Hoàng tử rất ư là đơn thuần, lỗ mãng, Lăng Tiêu thở dài, thôi thì vì đứa nhỏ này mà làm thịnh thế đại nịnh thần đi. Đây là chuyện xưa của một đại nịnh thần vượt mọi chông gai giúp đỡ Hoàng tôn từng bước từng bước thượng vị, trạch đấu, cung đấu, dưỡng thành, sủng ái. Không ngược, không rối rắm, thoải mái. Triều đại hư cấu không cần khảo chứng.
Editor Lee + Sky + Sa Nguyễn + CandyThể loại Xuyên việt, cung đình, chủ công, công sủng thụ, đế vương thụ, dưỡng thành, tình hữu độc chung, ấm áp, 1×1, HENhân vật chính Lăng Tiêu x Chử Dịch PhongPhối hợp diễnChử Dịch Cẩn, Chử Dịch Diễm, Lăng Trĩ, Vi Thanh LamKhác Không ngược, không rối rắm, thoải máiTruyện kể về quá trình dưỡng thành của một vị nịnh thần trọng sinh dỗ tiểu hoàng tử khờ dại ngốc nghếch đơn vì một lần ngoài ý muốn làm cho Lăng Tiêu trọng sinh đến phủ Thọ Khang Hầu của triều đại Chử vương, mẫu thân mất sớm, phụ thân chỉ một lòng sủng tiểu muội muội còn nhỏ… Làm cho Lăng Tiêu một bước lại một bước trở thành kẻ phúc hắc, tàn nhẫn, ngụy trang tâm kế, cho đến khi hắn gặp được tiểu Hoàng tử hắn ái mộ. Tiểu Hoàng tử rất ư là đơn thuần, lỗ mãng, Lăng Tiêu thở dài, thôi thì vì đứa nhỏ này mà làm thịnh thế đại nịnh thần đi. Đây là chuyện xưa của một đại nịnh thần vượt mọi chông gai giúp đỡ Hoàng tôn từng bước từng bước thượng vị, trạch đấu, cung đấu, dưỡng thành, sủng ái. Không ngược, không rối rắm, thoải mái. Triều đại hư cấu không cần khảo Sưu tầm
nịnh thần lăng tiêu