Mặc dù các ngành chức năng địa phương liên tục truy quét, nhưng tại xã Quảng Hòa, huyện Đắk Glong, tỉnh Đắk Nông, vẫn tồn tại dai dẳng một điểm nóng khai thác vàng trái phép. Sau mỗi đợt giải tỏa, “vàng tặc” lại quay trở lại dựng lều trại, đào hầm, đưa máy móc vào băm nát nhiều diện tích rừng.
Cận cảnh trại tạm trú cho người di cư tại New York. Nguồn : Infonet. Để đối phó với tình trạng người di cư New York đã thành lập các trung tâm cứu trợ khẩn cấp, nơi những người xin tị nạn mới đến có thể nghỉ ngơi và được giúp đỡ trong việc di chuyển đến điểm đến tiếp theo.
Cận cảnh nhóm quý bà hồi xuân khoe vòng 1, tuyển "em trai giúp việc ngoan, khỏe" giữa mùa dịch Trai bao tiết lộ mánh nghề khiến phụ nữ "mê mệt"
Trải qua 77 năm, nghề may cờ Tổ quốc vẫn được các thế hệ người làng Từ Vân, Thường Tín, Hà Nội giữ gìn và phát triển với niềm tự hào là người làm ra những lá Quốc kỳ được dùng tại Quảng trường Ba Đình lịch sử, nơi Chủ tịch Hồ Chí Minh đọc bản Tuyên ngôn Độc lập ngày 2/9/1945.
Shangrila là một quán rượu trai bao ở Kabukicho, khu đèn đỏ nổi tiếng thủ đô Tokyo, nơi nam thanh niên kiếm sống bằng nghề mua vui cho khách hàng nữ. 15 năm trước, chủ của Shangrila nghĩ ra "chầu rượu sâm panh" và nay, nó trở thành tiêu chuẩn ở các quán rượu trai bao tại Nhật
Lạc vào thế giới “trai bao”. 07:57 06/05/2017. Cùng là nghề “mua vui” cho thiên hạ, nhưng kiếp “trai bao” như gã khổ cực trăm phần so với “đồng nghiệp” nữ. Bởi, “gái bao”, cave đơn thuần chỉ bán đi cái “vốn tự có”, còn những kẻ như gã, phải cống hiến cả
SwL8uTd. Nửa đêm, hàng chục thanh niên cao gầy, ăn mặc chải chuốt vây quanh một phụ nữ vừa gọi rượu sâm panh và tán tụng cô như thể người quan trọng nhất thế giới trong quán bar Shangrila ở khu đèn đỏ nổi tiếng Tokyo. Tiếp viên nam trong quán Shangrila. Ảnh SCMP Những tiếng chúc tụng vây quanh khiến người phụ nữ trẻ cảm giác mình là công chúa, được hàng tá hoàng tử tán dương dù chỉ trong thời gian ngắn ngủi. Thực tế, cô phải chi khoảng 350 USD cho màn tán tụng này, theo SMCP. Shangrila là một quán rượu trai bao ở Kabukicho, khu đèn đỏ nổi tiếng thủ đô Tokyo, nơi nam thanh niên kiếm sống bằng nghề mua vui cho khách hàng nữ. 15 năm trước, chủ của Shangrila nghĩ ra "chầu rượu sâm panh" và nay, nó trở thành tiêu chuẩn ở các quán rượu trai bao tại Nhật Bản. Quán rượu trai bao phát triển trong những thập kỷ gần đây và trở nên phổ biến, được xã hội chấp nhận, bên cạnh "kaba kura" trong tiếng Nhật nghĩa là quán rượu có nữ tiếp viên phục vụ khách nam. Nhiều người quan niệm nam nữ làm nghề hầu rượu là sự tiếp nối của văn hóa geisha. Mặc dù các màn trình diễn của tiếp viên không tinh tế như geisha "gei" nghĩa là nghệ thuật", nhưng các màn múa hát và kỹ năng giao tiếp tinh tế là những điều kiện bắt buộc, cùng với ngoại hình bắt mắt. Khách hàng có thể quan hệ tình dục với tiếp viên, thường là ngoài câu lạc bộ nhưng trong quán rượu, công việc chủ yếu của trai bao là vuốt ve cái tôi của khách hàng hơn là da thịt họ. Vai trò của tiếp viên là mua vui, khen ngợi và lắng nghe khách hàng nữ, đóng vai trò người bạn trai hoàn hảo mặc dù anh ta không phải người chi tiền mua đồ uống đắt đỏ. Shangrila trong văn học được mô tả như một thiên đường phương Đông bí ẩn trên Trái Đất mà chủ câu lạc bộ muốn tạo ra một vùng đất tưởng tượng như thế, nơi nhưng nam thanh niên hấp dẫn và quyến rũ đáp ứng mọi nhu cầu của khách hàng nữ. Gần như mọi nhu cầu "Phụ nữ có thể trò chuyện với nhiều loại đàn ông ở đây, những người dành nhiều tiếng để chải chuốt mỗi ngày, khác với kiểu đàn ông họ gặp gỡ trong đời thường. Nhiều người thậm chí còn phẫu thuật thẩm mỹ", Ryo Tachibana, một cựu trai bao nay làm quản lý kinh doanh cho Shangrila, cho biết. "Về cơ bản, khách hàng bỏ tiền mua thời gian và công sức của trai bao. Họ phải cạnh tranh với nhau xem ai mua rượu đắt tiền hơn để được những chàng trai bảnh nhất phục vụ". Ngoài quán rượu treo ảnh xếp hạng những trai bao nổi tiếng theo đánh giá của khách hàng mỗi tháng. Những đêm tiệc tùng cuồng nhiệt nhất trong câu lạc bộ là tiệc sinh nhật, nhưng không tổ chức cho khách hàng mà cho nhân viên. Miyu, 23 tuổi, tháng nào cũng tới Shangrila 7-8 lần. Ảnh SCMP Phụ nữ thường xuyên rút ví chi tiền mua tháp sâm panh hoặc rượu cognac tặng sinh nhật tiếp viên. Một chai rượu sâm panh hảo hạng giá khoảng USD tại Shangrila, rượu cognac khoảng USD, còn một chai rượu cao cấp giá gấp đôi thế. "Một quý cô từng chi USD mua tháp sâm panh tặng sinh nhật tôi", Hiro Kousaki, 30 tuổi, hiện là tiếp viên nam xếp hạng thứ hai ở Shangrila, nhớ lại. Hầu hết trai bao tỏ thái độ miễn cưỡng khi nói về thu nhập, chỉ có Kousaki thoải mái tiết lộ anh kiếm được USD trong tháng sinh nhật mình. Tuy nhiên, chi phí để duy trì ngoại hình hấp dẫn không rẻ. Kousaki tốn 900 USD mỗi tháng tiền làm tóc và mỹ phẩm, trong khi Ryohey Onizuka, 32 tuổi, ông chủ của Shangrila, tiêu tốn gần USD một tháng cho ngoại hình, bao gồm cả quần áo. Nghề trai bao cũng đòi hỏi sức khỏe và tâm lý vững vàng. "Sẽ có vô số lần bạn uống say hoặc chướng bụng vì rượu nên phải vào toilet nôn hết ra. Nếu uống quá nhanh, bạn cũng sẽ gục sớm. Một đêm, thường chúng tôi phải uống khoảng 10 chai bia. Trong năm đầu tiên làm việc, tôi đã tăng 20 kg và phải đi giảm béo để giữ dáng", Kousaki cho biết. Bảng xếp hạng tiếp viên nam treo ngoài quán rượu. Ảnh SCMP Ngoài thường xuyên phải uống rượu, nhiều nam tiếp viên còn trở nên nghiện cờ bạc hoặc nghiện mua sắm, theo Tachibana, một quản lý có 24 năm kinh nghiệm cho biết. Tuy nhiên, sức hấp dẫn của nghề này rất lớn khiến nhiều người chấp nhận trở thành tiếp viên, cho dù tuổi nghề chỉ khoảng hơn chục năm. Có nhiều phụ nữ thường xuyên mua quà tặng đắt tiền tặng tiếp viên "ruột", bao gồm cả xe hơi và nhà cửa. Onizuka kể lại nữ khách hàng chi tiền mạnh tay nhất anh từng thấy là con gái một gia đình buôn bán bất động sản giàu có. Cô đã chi hơn USD một đêm. Khách hàng tới đây thuộc nhiều tầng lớp, từ nữ doanh nhân cho đến bà nội trợ hay nữ nhân viên ăn lương tháng. Góc tối Khoảng 60% khách quen của Shangrila đều làm trong ngành công nghiệp tình dục khổng lồ của Nhật Bản. Tuy nhiên, tiếp viên trong quán không trò chuyện với họ về công việc vì những người phụ nữ này đến để tìm quên. "Họ mệt mỏi tinh thần vì áp lực công việc", Onizuka nói. Phụ nữ tới đây để xả hơi, mặc dù cách thể hiện của nhiều người có phần kỳ lạ. "Khoảng 15 năm trước từng có một khách hàng vung tiền ở câu lạc bộ. Một đêm, cô ấy đưa tôi USD để ăn chỗ mỳ xào cô ấy vừa nhổ ra dưới giày cao gót", Tachibana nhớ lại. "Tôi đã ăn. Bây giờ tôi sẽ không làm thế nhưng lúc đó tôi còn trẻ và muốn kiếm tiền". "Làm trong ngành công nghiệp tình dục, cô ấy phải làm mọi điều khách hàng yêu cầu cả ngày nên cô ấy tới đây để xả hơi và dùng số tiền kiếm được ra lệnh cho ai đó làm điều cô ấy muốn", Tachibana nói. Một mặt tối khác của ngành công nghiệp này là những phụ nữ trẻ vô tình vung tay quá trán tại câu lạc bộ sẽ bị dụ dỗ bán thân xác trả nợ. Hồi đầu năm, một cô gái 20 tuổi bị ép làm gái điếm để trả nợ gần USD trong lần đầu tiên đến một quán rượu trai bao ở Tokyo. Những vụ tương tự xảy ra thường xuyên, theo Aki Segawa, luật sư tại Lighthouse, một tổ chức phi chính phủ chống buôn bán người ở Nhật Bản. Tachibana cho rằng, ngành công nghiệp này bây giờ sạch sẽ hơn trước đây, khi mà nay có ít câu lạc bộ lừa đảo hơn, thời gian mở cửa cũng bị hạn chế, cảnh sát thường xuyên kiểm tra, xã hội đen cũng ít can thiệp hơn. "Khi tôi mới vào nghề, hầu như các trai bao cao cấp đều xuất thân từ các băng nhóm đường phố hoặc các gia tộc yakuza", Tachiba nói. "Bây giờ đã khác. Tiếp viên nam có xuất thân bình thường, nhiều người là sinh viên đại học đi làm thêm". Miyu, 23 tuổi, một cô gái ngoại hình hấp dẫn cho biết làm việc trong "ngành giải trí". Cô bắt đầu tới các quán rượu trai bao từ năm 18 tuổi. Mỗi tháng, cô tới Shangrila khoảng 7 - 8 lần, mỗi lần tiêu khoảng 390 USD. "Tôi có thể tạm quên đi công việc trong vài giờ ở đây và rồi lấy lại sức làm việc vào ngày hôm sau. Tiếp viên ở đây lắng nghe tôi nói, thẳng thắn khuyên nhủ tôi vì họ không thực sự quen biết tôi. Tóm lại, đây là một điểm cộng trong cuộc sống của tôi", Miyu nói. Onizuka phải, chủ quán Shangrila và quản lý Tachibana. Ảnh SCMP Cô không hứng thú hẹn hò với nam tiếp viên như một số phụ nữ khác. Miyu "thích tiêu tiền ủng hộ những chàng trai cô yêu mến để họ không tụt khỏi bảng xếp hạng". "Mối quan hệ và vai trò ở đây rất rõ ràng. Tôi là người nắm quyền", cô nói. Tuy nhiên, không phải khách hàng nào cũng nhận thức rõ trò chơi như Miyu. "Chúng tôi thích vui vẻ với những khách hàng hiểu rõ chúng tôi chỉ làm tiếp viên", Kousaki nói. "Nếu nhìn chúng tôi với tư cách cá nhân, họ sẽ bắt đầu muốn hẹn hò với chúng tôi ngoài câu lạc bộ và mọi thứ trở nên khó xử". Có điều, cho dù chi nhiều tiền thế nào, Kousaki thừa nhận trai bao không có khả năng hiện thực hóa ước mơ của bất kỳ phụ nữ nào. "Tôi cho là chúng tôi không thực sự làm họ thỏa mãn, có chăng chỉ là khỏa lấp chỗ trống trong trái tim họ". Xem thêm Nghề trai bao ở Hàn Quốc Hồng Hạnh
Tin tức Tin nóng trong ngày Tin thế giới Tiêu dùng Pháp luật Đời sống xã hội Giáo dục Chuyện lạ Giải trí Sao Việt Sao quốc tế Phim TV Show Tin tức giải trí Eva tám Thời trang Tư vấn mặc đẹp Thời trang công sở Thời trang Sao U30 - U40 Hàng hiệu Tin tức thời trang Làm đẹp Nhân vật đẹp Bí quyết làm đẹp Dáng đẹp Dưỡng da Trang điểm Phẫu thuật thẩm mỹ Làm đẹp mỗi ngày Bà bầu Cuộc sống mẹ bầu Chuẩn bị mang thai Mang thai Sinh con Sau sinh Video bầu Bài chuyên gia Câu chuyện mang thai Cách tính ngày dự sinh Cách tính ngày rụng trứng Lịch tiêm chủng cho mẹ và bé Làm mẹ Nuôi con Dạy con Đặt tên cho con Ăn dặm Lịch tiêm chủng cho mẹ và bé Trẻ mẫu giáo Trẻ sơ sinh Tin tức cho mẹ Làm vợ Nghệ thuật làm dâu Nghệ thuật làm vợ Chuyện tình yêu Bí mật phòng the Truyện dài kỳ Tâm sự Bếp Eva Món ngon cuối tuần Thực đơn hàng ngày Địa điểm ăn uống Mẹo hay nhà bếp Các mâm cơm HOT MXH Tin tức ẩm thực Nhà đẹp Nhà sao Mẹo vặt gia đình Cây cảnh - Vườn Phong thủy Không gian đẹp Tin tức nhà đẹp Sức khỏe Tin bệnh phụ nữ Tin bệnh trẻ em Tin bệnh phụ khoa Tin sức khỏe giới tính Tin tức sức khỏe Bài thuốc quanh ta Tin Vaccine Phòng chống Virus Corona Số liệu Covid-19 Nuôi con IQ EQ Dạy con 0-6 tháng Dạy con 6-12 tháng Dạy con 1-3 tuổi Dạy con 3-5 tuổi Trẻ tiểu học Trẻ tuổi dậy thì Giáo dục sớm Trang chủTin tứcTrai bao Video chọn lọc 4 nhóm thực phẩm không thể thiếu để cơ thể khỏe mạnh Trước khi lâm trận, nam giới dùng 1 trong 6 đồ uống này giúp trụ lâu gấp đôi, phụ nữ liệu có thích... 5 thức ăn biến não thành rác, nguy cơ đột quỵ và mất trí nhớ tăng lên Bác sĩ chỉ ra 4 loại trà giải nhiệt, phòng bệnh vào mùa hè 5 loại thực phẩm là thủ phạm gây tăng cân, có thứ bạn còn không thể ngờ tới Phả thẳng điều hòa, quạt vào người gây hại sức khỏe như thế nào? 5 thời điểm uống mật ong tốt nhất cho sức khỏe 5 thói quen ăn sáng có hại cho sức khỏe Khám phá 6 ngọn núi khổng lồ, cao nhất trong từng châu lục Vì sao ăn trứng bảo quản lạnh tốt hơn trứng thường? Clip Thi sát hạch lái xe, cụ bà đạp nhầm chân ga và cái kết 5 con giáp ở hiền gặp lành, luôn được quý nhân giúp đỡ, hỗ trợ hết mình 5 con giáp một khi đã yêu ai là hết lòng, say đắm trong bể tình Video Sàm sỡ cô gái, nam thanh niên nhận cái kết không thể đau hơn 10 thói quen vô tình khiến làn da bị lão hoá, chị em không bỏ ngay bảo sao trông già trước tuổi Những tác hại đáng sợ của mì gói, thích đến mấy cũng không nên ăn nhiều Clip Ông phản ứng cực nhanh, cứu cháu thoát nguy hiểm trong thang máy Cách ngăn ngừa nhiễm trùng mắt khi đi bơi 6 loại thực phẩm ăn sáng giúp bạn tăng cường hiệu quả chống nắng
Để kiếm được “khách hàng tiềm năng”, những gã trai bao cố tìm cách khoe mẽ các “độc chiêu” để “câu nhử”. Quảng cáo cơ thể để... dụ tình Sau lần từ chối Quân, tôi vẫn muốn tìm hiểu sâu hơn nghề nhớp nhúa của những gã trai thích chọn việc nhẹ lương cao. Nhập vai quý bà khát tình, tôi cố đong đưa để có được những phút trải lòng của gã trai bao. Phía sau cuộc trò chuyện, đấu trí cùng nhau, tôi nhận thấy, không phải ai làm trai bao đều vì tiền và không phải ai cũng có thể trở thành trai bao đều được những quý bà thiếu tình chấp nhận. Một gã trai bao tìm cách chèo kéo khách. Để thâm nhập vào giới trai bao, tôi đăng trên trang cá nhân dòng chữ “Buồn và cô đơn quá. Có ai chia sẻ, tâm sự không”. Chỉ trong ít phút, tôi đã nhận được hàng chục người vào xin làm quen. Trong đó, tôi đặc biệt chú ý đến tài khoản “phi công trẻ”. Vừa gửi lời chào làm quen, người này lập tức trả lời bằng những câu nói tỏ vẻ thông cảm, chia sẻ “Chị buồn lắm không, em sẽ làm chị hết buồn”. Tôi cố tỏ vẻ đong đưa, trả lời “Làm cách nào để chị hết buồn đây? Chị già rồi nên khó tính lắm, không phải ai cũng làm chị hết buồn được đâu”. Chỉ chờ có vậy, “phi công trẻ” lập tức gạ gẫm “Chị ơi! Chị già mức nào? Em rất thích phụ nữ lớn tuổi. Nhìn bọn gái trẻ bây giờ chán lắm. Chúng nó chỉ biết uốn éo, chẳng biết trò chuyện gì cả. Em thích phụ nữ lớn tuổi. Họ đằm thắm, thông minh và hiểu chuyện...”. Huyên thuyên một hồi, cuối cùng “phi công trẻ” cũng đi thẳng vào vấn đề “Em biết chị đang cần tình. Cái này thì em dạt dào lắm. Chị cần không, bố trí đi, em đến phục vụ. Em không đưa ra giá cả gì hết. Chị cảm thấy em phục vụ được bao nhiêu thì đưa em bấy nhiêu. Tình cảm, em không thích trả giá”. Nương theo, tôi cũng thẳng thắn, ra chiều cởi mở. Tôi nhập vai vợ của ông giám đốc chỉ lo công việc, bỏ bê vợ con nên cô đơn tột độ. Tôi đặt vấn đề muốn tìm bạn trai trẻ để lấp đầy nỗi cô đơn ấy. Phải cho xem hình và chát trước. Vừa nghe đến đây, “phi công trẻ” lập tức gọi điện cho tôi bằng cuộc gọi video. Đầu dây bên kia hiện lên khuôn mặt người thanh niên điển trai. Thông qua ứng dụng gọi điện thoại video, gã trai nói “Em đây chị. Em gọi để chị có thể nhìn thấy em. Em không thích nói nhiều rồi chẳng đi đến đâu. Em muốn cho chị nhìn thấy thân hình vạm vỡ của em. Em tên Hoàng, 25 tuổi”. Vừa nói, Hoàng vừa để điện thoại lướt qua cơ thể để quảng cáo thể hình chuẩn của mình. Lúc này, Hoàng gần như ở trần. Dù không quen chứng kiến những hình ảnh “chối mắt”, tôi cố tỏ ra hào hứng. Hoàng cười tươi, vẻ tự hào “Chị thấy người em đẹp không? Em phải đi tập luyện thường xuyên mới được vậy đó. Em thương các chị em lắm. Họ thiệt thòi đủ đường. Đàn ông vợ có xinh đẹp cỡ mấy nhưng đi cơi nới bên ngoài lại được xem là chuyện thường. Nhưng đàn bà mà “léng phéng” là tiếng nhục đeo mang suốt đời. Sống được bao lâu mà tự làm cho mình héo hon đi”. Hoàng dụ dỗ, kiểu dạy đời, xen chút chia sẻ, bất chấp những điều vừa nói trái ngược thuần phong mỹ tục. Trong ít phút làm quen, Hoàng cho biết mình tốt nghiệp một trường đại học khá nổi tiếng tại Nẵng. Nhưng cuộc đời xô đẩy, Hoàng vào xin việc. Với tấm bằng tốt nghiệp bằng loại khá, Hoàng nhanh chóng được nhận vào làm trong một công ty truyền thông. Tuy nhiên, môi trường này lại khiến Hoàng thay đổi suy nghĩ. Hoàng tâm sự “Nơi em làm toàn nghệ sĩ, ăn mặc đẹp, sống sung túc. Em từ quê mới vào, lương chỉ 5 triệu đồng/tháng. Tiết kiệm đến mấy, em cũng không đáp ứng được nhu cầu tối thiểu của bản thân”. Hám tiền biến mình thành trai bao đồng tính Túng thiếu, Hoàng vay bạn bè để mua quần áo đẹp mặc cho hợp với công việc. Lâu dần, cậu ta trở nên nghiện mua sắm và bắt đầu nghĩ làm sao để kiếm nhiều tiền. Cuối cùng, Hoàng gặp một nghệ sĩ đồng tính. “Trước đây, em nghe nhiều về người đồng tính. Nhưng, thực sự khi vào môi trường nơi em làm việc mới hiểu hết được họ. Họ tìm mọi cách mồi chài, dụ dỗ, dần đưa em vào nghề này”, Hoàng kể. Hoàng cho biết, gã khởi đầu nghiệp làm trai bao từ việc phục vụ nhu cầu cho người đồng tính. “Thực ra, em vào nghề từ những lần phục vụ tình dục cho ông nghệ sĩ đồng tính. Người này cũng nổi tiếng lắm, em không tiện nói ra. Ông ấy cho em rất nhiều tiền, còn bảo em nghỉ làm để ông nuôi. Lúc đó, em lại cảm thấy sợ. Vì em biết ông ghen kinh lắm. Ông ấy cho em nhiều tiền, nhưng cũng suốt ngày kiểm soát em. Do vậy, em chỉ nói là em đi làm cho vui, còn khi nào nhớ nhau thì đến. Em thì nhớ gì ông, vấn đề là em cần tiền. Lâu lâu, ông mua quần áo và đồng hồ tặng em”, Hoàng trải lòng. Tuy nhiên, sau thời gian phục vụ dân đồng tính, vì nhiều lý do, cậu ta cảm thấy sợ hãi. Hoàng nói, vì không phải người đồng tính nên khi phục vụ giới này luôn là nỗi kinh hoàng. Để vượt qua điều đó, Hoàng phải cắn răng dùng thuốc kích dục. Sau nhiều lần, Hoàng quyết dứt khỏi mối quan hệ đổi chác tiền – tình nhớp nhúa với người đồng tính, cậu ta tìm đến những phụ nữ luống tuổi, thừa tiền khát tình. Cũng theo Hoàng, nghề trai bao không phải cứ trẻ đẹp, có sức khỏe là làm được. Cậu trai trơ trẽn khoe “Không phải ai làm trai bao cũng có “kỹ thuật” điêu luyện. Đó là cả một quá trình luyện tập. Nói thật, phụ nữ không phải ai cũng như ai đâu. Cũng như việc ăn uống, mỗi người có một khẩu vị khác nhau. Có phụ nữ thích lãng mạn, nhẹ nhàng, có người thích bạo lực. Vì tiền, em chịu đựng tất cả”. Trai bao thời công nghệ Kém sắc giành mối bằng những 'đồng cảm tội lỗi' Trái với suy nghĩ cho rằng có ngoại hình, trẻ đẹp mới làm trai bao, những gã trai không nhan sắc cũng chen chân, giành ... Hoàng chia sẻ kinh nghiệm, tâm lý phụ nữ trên đời này có muôn hình vạn trạng. Có người tưởng chừng nghiêm túc, cao sang nhưng lại lén lút trốn chồng đi mua dâm. Đi mua dâm, các quý bà cũng có nhiều “mánh khóe”... Rồi Hoàng không ngại ngần kể mánh khóe tiếp tay cho các nạ dòng “Em luôn nghĩ ra kịch bản để bày cho các chị ấy đối phó với chồng như thời gian nào đi cho hợp lý, lấy lý do như thế nào để không bị phát hiện... Có chị làm ở công ty gia đình, công việc, sinh hoạt như thế nào, chồng con biết hết, bạn bè cũng bạn bè chung với chồng. Nên em phải nghĩ trăm phương ngàn kế để các chị “mối” của em trốn chồng đi với em. Hầu như em đều sắp xếp hợp lý”. Để khẳng định mình là người có kinh nghiệm, Hoàng bảo, nghề trai bao không chỉ thỏa mãn thuần túy cho khách. Đôi khi, trai bao cũng phải tỉ tê, trò chuyện với khách. “Phụ nữ dù ham sắc dục hay không cũng rất thích tình cảm. Em biết cách làm cho các chị cảm thấy thú vị, cho khách của em cảm giác như em là một người tình tuyệt vời. Có chị còn muốn đi mua sắm với em, đi cà phê với em… Em và khách thường xuyên tâm sự, trò chuyện với nhau. Do vậy, em giữ được rất nhiều mối”, Hoàng quảng cáo bản thân để “dụ” PV. Nhập vai quý bà, cận cảnh góc khuất trai bao thời công nghệ Không khó để kiếm cho mình một tài khoản trên mạng ảo, tôi bắt đầu nhập vai và “lùng sục” các trang mạng xã hội ... Trai bao thời công nghệ Cứ gặp em đi... rồi chị sẽ 'nghiền' Không khó để kiếm cho mình một tài khoản trên mạng ảo, tôi bắt đầu “lùng sục” các trang mạng xã hội để tìm những ... Trai bao thời công nghệ Kỹ thuật điêu luyện là cả quá trình tập luyện Sau lần từ chối Quân, tôi vẫn muốn tìm hiểu sâu hơn nghề nhớp nhúa của những gã trai thích chọn việc nhẹ lương cao. ... Trai bao thời công nghệ 'Tai nạn nghề nghiệp' và những bài học nhớ đời Ai cũng biết cái nghề trái luân thường đạo lý, vi phạm pháp luật này đáng bị lên án, phê phán và xử lý theo ...
Khi được hỏi khách hàng thường xuyên phục vụ là ai, nam bán dâm tên Sơn trả lời “Khi sức khỏe còn tốt chủ yếu phục vụ các quý ông lắm tiền nhiều của, sau đó là các chị góa chồng”.Bạn đang xem Cận cảnh nghề trai bao Được sự giúp đỡ của một Đồng đẳng viên dự án phòng chống HIV cho MSM nam bán dâm, PV có cơ hội trò chuyện với một MSM và nghe họ trải lòng. Nam bán dâm mà chúng tôi tiếp cận là Hoàng Thanh Sơn 27 tuổi, quê Bình Thuận – có thâm niên 8 năm bán dâm tại Sài Gòn. Khó khăn lắm chúng tôi mới khơi gợi được những tâm sự ẩn khuất của anh. Đang xem Cận cảnh nghề trai bao Tốt nghiệp một trường đại học dân lập, Sơn mang hồ sơ đi “rải” khắp nơi nhưng không nơi nào gọi phỏng vấn. Đang trong lúc thất nghiệp, anh được một người quen giới thiệu vào làm phục vụ quán bar trên đường Hồ Hướng Nghiệp quận 1, Nghe những bạn đã từng làm trong bar rỉ tai “cứ vào làm đi, thu nhập bèo lắm 1 tháng cũng được 20 – 25 triệu đồng”, Sơn rất thích thú. Làm công việc không liên quan gì tới tấm bằng đại học cũng khiến anh suy nghĩ, nhưng để có tiền trang trải cho cuộc sống, anh quyết định nhận lời. Phận trai gọi đứng đường ở Sài Gòn Thấy bóng dáng khách làng chơi đi xe máy tới, cả chục chàng trai bước xuống lề đường săn đón, mời mọc “Em khỏe, giá rẻ nè anh”; “Chọn em đảm bảo vui vẻ suốt đêm”… Ngày đầu tiên đến phỏng vấn, ông Lâm chủ quán bar nói chuyện rất hào phóng. Ông hỏi Sơn có túng thiếu thì cứ nói để mình giúp đỡ. Anh thật thà trả lời đang cần tiền mua một chiếc xe để đi làm, lập tức chủ quán bar cho mượn 20 triệu đồng. Sau 1 tháng quay cuồng trong tiếng nhạc, khói thuốc, rượu mạnh khiến Sơn gầy đi trông thấy. Tới ngày nhận lương, cầm số tiền không như thỏa thuận, Sơn thắc mắc thì bị chủ quán bar quát “Do mày không biết moi tiền của khách. Tiền lương của mày là nằm trong túi khách hàng”. Thấy công việc không phù hợp, anh muốn nghỉ nhưng chủ quán nhắc tới khoảng nợ 20 triệu đồng, nên đành nhắm mắt tiếp tục làm kiếm tiền trả nợ. Sơn bị cuốn vào vòng xoáy tranh giành khách để hưởng tiền bo, kiếm thêm thu nhập. Con đường hành nghề “bán thân nuôi miệng” của Sơn cũng bắt đầu từ đây. Khi được hỏi khách hàng thường xuyên phục vụ là nam hay nữ?, Sơn trả lời “Khi sức khỏe còn dồi dào chủ yếu phục vụ các quý ông lắm tiền nhiều của”. Tiếp cận những quý ông giàu có ở đâu?, PV hỏi tiếp. Sơn nói “trong quán bar, vũ trường”. Sơn đăng hình “chào hàng” trên mạng. Suốt buổi trò chuyện, Sơn luôn tỏ sự tiếc nuối khi đi vào con đường mưu sinh bằng thân xác. “Nếu thời gian quay trở lại, tôi không bao giờ đi làm công việc bán thân nuôi miệng nhơ nhuốc đó. Đúng là nghề này kiếm tiền rất dễ, nhưng mạt hạng và rẻ rúng”, Sơn nói. Anh này cho biết vị khách đầu tiên tên là Hùng. Khi anh đang phục vụ rượu cho khách thì ông này gọi anh đi theo vào nhà vệ sinh rồi sờ soạng. Nhiều đêm sau đó, Hùng tới quán bar rủ anh đi chơi. Nghĩ là 2 người đàn ông đi với nhau thì không mất gì nên Sơn nhận lời. “Ông chở tôi vào khách sạn rồi nói nếu chiều ông thì thích gì cũng có. Tôi hỏi lại “chiều” như thế nào? Thấy tôi tỏ vẻ “nai” nên ông ấy lấy máy tính mở phim mát mẻ cho xem rồi bảo làm theo”, Sơn kể. Sau lần “vui vẻ” ấy, ông tặng người tình 1 chiếc xe và ra điều kiện khi nào gọi là Sơn phải có mặt. “Một thời gian sau thấy đại gia tới bar, đang buồn thì có mấy “quý ông” khác rủ đi chơi. Những vị khách mới quen rất hào phóng. Sau mỗi lần “vui vẻ”, họ cho Sơn rất nhiều tiền. Xem thêm Phân Tích Nhân Vật Trương Ba Trong Hồn Trương Ba, Da Hàng Thịt Đầy Đủ Nhất “Trai thẳng” giả đồng tính đi khách Lực lượng “trai gọi” không chỉ có những thanh niên khiếm khuyết về sinh lý mà cả những “men xịn”. Sơn kể “Tiếp xúc với những người trong giới thượng lưu, dần dà tôi tập tành ăn chơi. Ban đầu nghĩ hút shisha để cho biết, ai dè các “bố” pha chế đủ thứ thuốc gây nghiện, ảo giác vào. Hút riết rồi quen, hôm nào không có là đầu óc bần thần”. “Bất thình lình 1 đêm khi tôi đang “đi khách” thì ông Hùng tới tìm. Ông ấy nhắn tin nói đến khách sạn M. trên đường Bùi Thị Xuân quận 1. Khi vừa bước vào phòng, Hùng tra khảo tôi đi với ai, rồi tra tấn bằng nhiều trò quái dị. Sau những màn chà đạp, thỏa mãn dục vọng, ông ném tiền vào mặt tôi”, Sơn kể. Hùng đi khắp các quán bar trong thành phố rêu rao Sơn bị nhiễm HIV, khiến những người xung quanh không dám tiếp xúc. “Nói thật là lúc đó, tôi muốn giết lão rồi nhảy cầu tự tử”, Sơn kể lại chuyện cũ trong nỗi uất hận. Kìm nén cảm xúc, Sơn kể tiếp sau lần ấy anh muốn bỏ nghề, kiếm một công việc đoàng hoàng để làm, nhưng không được. “Kiến thức học trong trường thì bị mai một, kinh nghiệm không có, đi xin việc ở đâu cũng không ai nhận. Lại mắc thêm chứng nghiện “kẹo” ma túy đá nên số tiền em dành dụm được rồi cũng hết”, anh nói. Hết tiền không còn cách nào khác, Sơn lại tiếp tục quay lại đi khách. Nhưng các quý ông quen mặt không thích vì lời đồn căn bệnh thế kỷ. Sơn chia sẻ, không có tiền trang trải cuộc sống, ở thế đường cùng anh ra đường đón khách. Những hôm đầu, đứng thâu đêm nhưng không ai tới hỏi. Sau đó Sơn đành phải nhờ vả các “má mì” đăng tin lên mạng tìm khách. “Đến lúc này, đối tượng mà tôi phục vụ là các chị đã góa chồng. Do phải ăn chia với má mì nên số tiền đi khách chẳng thấm vào đâu. Số tiền đi “dù” cũng – đồng/lượt. Gặp được “quý bà” nào tình cảm còn đỡ, chứ gặp phải những bà sành chơi mà phục vụ không ra gì thì bị mắng té tát. Sau những lần bị xúc phạm, chà đạp về thể xác, tổn thương về tinh thần ấy tôi muốn chết quách đi cho xong”, Sơn buồn buồn kể. * Tên nhân vật trong bài đã được thay đổi. Chợ tình đồng tính trong nghĩa địa ở Sài Gòn 1 4 -3 4 Sau mỗi đêm “họp chợ”, sáng ra người dân quanh khu vực nghĩa địa Bình Hưng Hòa lại lắc đầu ngao ngán vì những chiếc bao cao su nằm vương vãi và những ống kim tiêm chỏng chơ trên các ngôi mộ. Xem thêm Cách Chữa Trẻ Khóc Đêm Cho Bé, Các Mẹo Dân Gian Chữa Quấy Khóc Đêm Cho Bé Miền Bắc sắp đón đợt nắng nóng đầu tiên của mùa hè 0 Thiếu nữ 16 tuổi bị cha dượng đánh dập lá lách, gãy xương sườn 0 26 Trong lúc cự cãi, người cha dượng dùng ống tuýp sắt đánh thiếu nữ 16 tuổi nhập viện trong tình trạng có vết thương ở đầu, dập lá lách, gãy xương sườn. Post navigation
Aii Nitta nhấp một ngụm sâm panh trong hộp đêm mờ khói thuốc ở Tokyo, bên cạnh là ba chàng trai bao đang buông lời tán trai bao Nhật Bản vui vẻ cười nói với nữ khách hàng trong hộp đêm ở Kabukicho. Ảnh AFP“Tôi thích cảm giác tim mình xao xuyến”, Nitta nói. Cô ngồi trong một hộp đêm nổi tiếng ở khu đèn đỏ Kabukicho. “Đàn ông Nhật Bản không ân cần và không thích bộc lộ cảm xúc nhưng trai bao thì khác. Họ đối xử với tôi như công chúa. Tôi muốn được chiều chuộng, tốn bao nhiêu tiền không thành vấn đề”.Tại đất nước có rất nhiều mojo này từ lóng tiếng Nhật, chỉ phụ nữ bình thường nhưng không thích quan hệ với nam giới, nhiều phụ nữ Nhật Bản giàu có đang vung tiền thuê trai bao, đổi lấy một buổi tối ngồi tán tỉnh, hoặc tiến tới quan hệ tình dục, theo là doanh nhân, 27 tuổi, người Nagoya. Mỗi tháng, cô tiêu khoảng USD cho chàng tiếp viên ruột trong quán, một thanh niên ẻo lả, tóc nhuộm trắng và luôn toét miệng người giàu hơn Nitta lại có thể phung phí USD một đêm, để một nhóm trai bao miệng dẻo quẹo ngồi ve vuốt cái tôi cho họ. Tháng nào may mắn, nhóm này có thể kiếm được 5 đêm như phụ nữ Nhật Bản giàu có, thành công, nhưng chán nản với lối yêu đương kiểu cũ và thích lãng mạn, muốn tìm kiếm một nơi họ được chiều chuộng hết mực, đang ngày một tăng lên.“Tôi bỏ tiền mua thời gian chứ không phải đàn ông”, Nitta giải thích. “Đối với tôi, thời gian quan trọng hơn. Tôi muốn sống cho hiện tại mà không phải hối tiếc điều gì”.Vua trai bao ở NhậtNhững phụ nữ này thuộc mọi lứa tuổi, từ thiếu nữ 20 cho tới đàn bà 60. Họ vung tiền mua quà xa xỉ tặng tiếp viên ruột, chẳng hạn như đồng hồ nạm kim cương, xe sang, thậm chí nhà cửa.“Năm 20 tuổi, tôi được một khách hàng tặng xe Porsche”, Sho Takami, một cựu trai bao ở Nhật cho biết. Anh hiện sở hữu một chuỗi hộp đêm, ngồi xe Rolls Royce có tài xế riêng chở đi làm. Năm tới, anh sẽ mở một hộp đêm ở Las Vegas, Mỹ.“Đó là công việc đòi hỏi 24 giờ liên tục”, người đàn ông 43 tuổi nói. Takami ví vai trò của trai bao với bác sĩ tâm lý, kèm tiếp xúc da thịt. “Thực tế, công việc của chúng tôi kéo dài hàng giờ, từ việc tâm sự với khách hàng qua đêm tới khi lên giường lúc 9h sáng hôm sau rồi lại hẹn hò ăn trưa với người khác”.“Việc quan trọng là phải làm khách hàng cảm thấy đây là cơ hội yêu đương. Cuối cùng, bạn phải khéo léo đưa cô ấy tới hộp đêm vung tiền”, Takami giải doanh hộp đêm trai bao đã trở thành một ngành công nghiệp trị giá 10 tỷ USD ở Nhật Bản, với 800 cơ sở khắp cả nước. Tại thủ đô Tokyo, nơi có khoảng 260 hộp đêm, hầu hết tập trung ở những con phố nhỏ hẹp tại Kabukicho, nơi lấp lánh ánh đèn neon phát ra từ biển quảng cáo, chiếu vào ảnh những chàng tiếp viên chải chuốt ngoài các câu lạc bộ nổi tiếng như Romeo, Gatsby hay chàng trai bao Nhật Bản quảng cáo hộp đêm. Ảnh JonellepatrickTrai bao được ví như geisha nam. Geisha là từ chỉ nữ nghệ sĩ vừa có tài ca múa vừa có tài trò chuyện trong nghệ thuật truyền thống Nhật Bản. Takami cho rằng nghề trai bao ở Nhật bắt nguồn từ thập niên 70, khi xã hội trao quyền nhiều hơn cho phụ nữ.“Công việc của trai bao là an ủi con tim các quý bà”, Takami nói. “Nhiệm vụ của chúng tôi là khuyến khích sự tiến bộ xã hội của phụ nữ. Trước đây, người nào tìm đến trai bao hay bị coi thường. Nhưng thời thế đã đổi thay. Ngày nay, có tiền vào thư giãn trong hộp đêm trai bao là biểu tượng của thành đạt”.Quan hệ cung cầuTrai bao Nhật Bản, với đặc trưng mái tóc dài chải chuốt và quần áo bó sát, thường bị chỉ trích là những kẻ lợi dụng tình cảm của phái nữ.“Chính khách hàng đang bỏ tiền mua tình cảm đấy chứ”, Ken Ichijo, một cựu trai bao, nhún vai nói. Ichijo ngồi trên sân thượng ngoài căn hộ tầng gác mái ở Tokyo.“Nghề của chúng tôi là bán mơ mộng, nói dối rằng chúng tôi yêu họ để đổi lấy tiền”, người đàn ông 38 tuổi nói. “Những người nghĩ chúng tôi chỉ lợi dụng phụ nữ thật chẳng hay ho chút nào”.Ichijo gọi đó là quan hệ cung cầu.“Trai bao tồn tại để lấp đầy nỗi cô đơn trong cuộc sống một người”, anh nói. “Trong ngành này, trai bao là sản phẩm. Chúng tôi chiều chuộng theo nhu cầu người phụ nữ, lắng nghe phiền muộn của họ, ca tụng họ xinh đẹp, cư xử như trong tưởng tượng của họ”.Phụ nữ thích mộng mơNhững năm gần đây, ngành kinh doanh này đã xóa dần ấn tượng xấu trước đây bởi những quy định khắt khe về giờ mở của, cảnh sát cũng thường xuyên kiểm tra hơn và ngày càng ít mafia tham gia vào ngành. Tuy nhiên, vẫn tồn tại sự mập mờ về việc bán dâm cho khách hàng, Ichijo thừa nhận.“Tình dục không nằm trong gói phục vụ của trai bao”, anh nói. “Tuy nhiên, nó lại được đánh giá là nỗ lực làm thỏa mãn khách hàng”.Tỷ lệ sinh đẻ suy giảm của Nhật Bản bị đổ lỗi cho một xu hướng xã hội có tên “trai ăn cỏ” – từ chỉ đàn ông không thích yêu đương, không thích tình dục, mà chỉ muốn chìm đắm trong thế giới nhiên, ở những câu lạc bộ như Top Dandy, cuộc sống tình dục rất phong phú và cởi mở. Megumi Suzuki, một cô gái điếm, thường xuyên lui tới nơi này.“Tiếp viên ở đây rất dịu dàng, thấu hiểu nhu cầu phụ nữ”, Suzuki nói, chờ một chàng trai 27 tuổi mặc quần da báo châm lửa điếu thuốc trên tay cô. “Tôi tới đây xả hơi. Đàn ông ở đây như những đồ vật sáng lấp lánh. Tôi có thể tới đây mỗi ngày mà không chán”.Nguồn Vnexpress
Là gái bao, hàng ngày Ngọc chẳng làm gì cả. Sáng cô ngủ tới 11 giờ nếu không ai gọi. Thức dậy, trang điểm, ăn uống xong, cô lên mạng đọc báo hoặc vào Yahoo chat gẫu với bạn bè. Mỗi tuần 1 hoặc 2 lần, ông chủ thầu đến với cô vài tiếng. 1. Chín giờ sáng thứ bảy, chiếc Toyota Sienna do Lâm cầm lái, chở tôi, Vĩnh và Cường tên các nhân vật trong bài đã được thay đổi dừng lại trước một căn nhà ba tầng cửa sắt đóng kín nằm trên đại lộ Võ Văn Kiệt, quận 1, TP HCM. Móc chiếc điện thoại trong túi áo, Vĩnh bấm phím số, sau đó vài giây cậu ta nói "Tụi anh đến rồi, mấy em xuống đi". Quay sang tôi, Vĩnh dặn "Bác có hỏi thì hỏi cho khéo và nếu lên báo thì bác viết sao để đừng bể ra, mấy đứa nó biết, tụi em mất mối giải sầu". Tôi quen Vĩnh - rồi qua Vĩnh tôi quen Lâm, Cường trong lần đi viết bài về hiện tượng một số nữ sinh viên chơi nhiều hơn học. Mỗi khi túng thiếu, họ mượn xe bạn bè, người quen - thậm chí cả với "bạn trai" rồi đem ra tiệm sửa xe, trao đổi linh kiện "din" bằng linh kiện "dỏm", kiếm tiền chênh lệch. Trong 3 người, Vĩnh là chủ sạp hàng ở chợ Tân Thành, quận 5, buôn bán phụ tùng xe gắn máy, Lâm là đại lý vỏ ruột ô- tô, còn Cường là thợ "độ" xe. Hồn nhiên tung tăng trên đường phố Vũng Tàu. Thế rồi tuần trước, Vĩnh mời tôi đi uống cà phê. Ngồi chừng 20 phút và sau khi đọc xong một bài báo mạng, Vĩnh văng tục "Cha nào viết cái này chỉ toàn nghe hơi nồi chõ, thêm mắm thêm muối". Tôi hỏi bài gì vậy? Vĩnh đáp "Gái bao". Rồi Vĩnh đưa tôi cái iPad. Lúc đọc hết, tôi hỏi Vĩnh "Sao cậu biết là thêm mắm thêm muối?". Vĩnh lắc đầu "Gái bao đâu phải như vậy. Nếu bác muốn biết, thứ bảy này ra Vũng Tàu chơi với tụi em, Chủ nhật về. Em sẽ kêu mấy đứa "gái bao" đi cùng để bác… tâm sự!". Tôi gật "Nhưng kêu cho các cậu thôi, còn tôi thì khỏi". Tưởng tôi suy nghĩ chuyện chi phí, Vĩnh xua tay "Bác yên tâm, tụi em lo hết". Tôi nói "Không phải vấn đề tiền bạc đâu, mà Vũng Tàu người quen mình nhiều lắm. Nếu họ tình cờ thấy mình đi với một "em" đáng tuổi con cháu thì do tế nhị, có thể họ sẽ làm lơ như không biết, nhưng trong lòng họ nghĩ mình chẳng ra gì". Vĩnh phân vân "Tụi em mướn 4 phòng khách sạn, mỗi người một phòng với một em. Chẳng lẽ lại để bác nằm một mình?". Tôi cười "Không sao. Miễn là cậu tạo điều kiện cho tôi tiếp xúc, trò chuyện với mấy "em" đó là coi như hoàn thành nhiệm vụ". Theo lời Vĩnh, nhóm gái bao mà cậu rủ đi, người lớn tuổi nhất cũng chưa quá 23, tất cả đều được "bao" bởi những đại gia khác nhưng các cô thỉnh thoảng vẫn "đánh lẻ" để tăng thêm thu nhập "Ăn ở nhậu nhẹt tụi em chịu, khi về đưa mỗi cô 2 triệu đồng, nói chung "bao" mỗi ngày 1 triệu". Vẫn theo lời Vĩnh thì với mấy ông "muối nhiều hơn tiêu" hoặc tóc trên đầu lắm chỗ đã "di dời giải tỏa", các cô hét còn cao hơn nữa 1,5 triệu, thậm chí 2 triệu/ngày. Tôi hỏi sao lạ vậy, già rồi "làm ăn" đâu bằng trẻ? Vĩnh cười "Tụi nó biết tâm lý mấy ông già thừa tiền lắm của, đi chơi chỉ thích gái tơ nên tụi nó làm giá. Hơn nữa hết thời gian "bao" thì đường ai nấy biến, không đeo bám lằng nhằng vì đa số đàn ông khi ăn vụng, họ rất ngại xảy ra chuyện các cô nay nhắn tin thương nhớ, mai điện thoại hẹn hò, mốt than nghèo kể khổ, vòi vĩnh xin tiền". Câu chuyện giữa tôi và Vĩnh ngắt quãng vì ngay lúc đó, cánh cửa sắt kêu ken két rồi 3 cô "gái bao" va ly túi xách lỉnh kỉnh xuất hiện, có cô mặc váy ngắn đến nửa đùi và cũng có cô quần short, áo sơ mi, mặt mày cô nào cô nấy phấn son rực rỡ. Bật ghế lên, Cường kéo một cô vào băng sau, Vĩnh cùng một cô ngồi băng giữa với tôi, cô còn lại ngồi cạnh Lâm ở phía trước. Xe nổ máy, Vĩnh mau mắn chỉ vào tôi giới thiệu "Đây là bác Dũ, ông anh lớn của tụi anh - Vĩnh phát âm tiếng miền Nam từ V thành D trước đó Vĩnh đã dặn Lâm, Cường chỉ gọi tôi là Dũ - Còn đây là Liễu, Ngọc, Phương, bạn tụi em". Cô ngồi cạnh Vĩnh tên Ngọc nhìn tôi "Ủa, ông anh mà sao kêu bằng bác?" rồi cô quay sang Vĩnh "Ảnh có "đào" chưa? Nếu chưa em gọi thêm đứa nữa". Tôi nói "Anh là người Bắc, bác là cách gọi theo lối miền Bắc, cũng có nghĩa là anh. Mấy em cứ tự nhiên, khỏi rủ thêm ai. Anh ra Vũng Tàu có công chuyện nên đi nhờ xe Vĩnh". Không ít cô được "bao" luôn chiếc xe gắn máy. 2. Gái "bao" là một hiện tượng của xã hội hiện đại và rất khó xác định là nó đã có từ bao giờ. Theo ông Quyền - một người bạn vong niên của tôi - trước tháng 4/1975 làm việc tại Nha Xã hội thuộc chính quyền Sài Gòn thì "Hồi đó cũng đã có gái bao, phần lớn là những cô vũ nữ làm trong những snack bar - là nơi bán rượu, bia, nước ngọt, thức ăn nhẹ, có kèm theo nhảy nhót - sau này thường gọi tắt là "quán bar". Họ được một số tướng, tá, quan chức trong chính quyền Sài Gòn hoặc những thương gia giàu có "bao" trọn gói về cuộc sống, nghĩa là thuê nhà cho ở riêng - thậm chí có cô còn được tặng cả căn nhà, hàng tháng chu cấp một số tiền nào đó. Đổi lại, cô vũ nữ đó chỉ thuộc về riêng một mình người "bao" mà thôi. Cũng có lắm "gái bao" vốn là nhân viên sở Mỹ, được lính tráng, quan chức Mỹ "bao" theo kiểu đổi tiền lấy tình". Ông Quyền nói tiếp "Anh làm báo chắc anh cũng biết chuyện vũ nữ Cẩm Nh. bị tạt axít. Đó là hậu quả của "nghề gái bao". Sau năm 1975, vì nhiều lý do, hiện tượng gái bao biến mất. Đến khi đất nước đổi mới, nền kinh tế ngày một khởi sắc, gió lành lẫn gió độc tràn vào, quán nhậu, quán bia ôm, karaoke ôm mọc ra như nấm sau cơn mưa rào, thì "gái bao" cũng theo đó ngoi lên. Phần lớn họ là những người có nhan sắc, thậm chí lắm cô đẹp chẳng kém gì hoa hậu; còn nghề nghiệp thì có cô là tiếp viên nhà hàng, quán bar, có cô là nhân viên văn phòng, là thợ gội đầu, hớt tóc, là sinh viên… Nhưng dù làm nghề gì chăng nữa, hầu hết "gái bao" đều có cùng một mẫu số chung Đó là số tiền kiếm được không đủ cho những nhu cầu về quần áo, trang sức, xe cộ, ăn chơi, hưởng thụ nên đã chấp nhận "trao thân" cho một người đàn ông giàu có nào đó, bất kể tuổi tác. Cũng có cô vì hoàn cảnh nên đành nhắm mắt làm gái bao để kiếm tiền giúp đỡ gia đình, nhưng số này chỉ đếm trên đầu ngón tay. Theo các chuyên gia tâm lý học, xã hội học, một số cô gái khi đã ý thức rằng mình đẹp, nhưng nghèo, ít học, lại không được gia đình quan tâm giáo dục chu đáo thì trong cô ta thường xuất hiện sự so sánh giữa mình với những người đồng trang lứa mà cụ thể là so sánh vật chất. Nhìn thấy họ có xe tay ga, có điện thoại di động đời mới, có quần áo, giày dép thời trang, có tiền tiêu xài thì cô ước ao mình cũng được như họ. Tiến sĩ xã hội học Nguyễn Thị Minh Vân khi trao đổi với tôi đã nói "Tuy nhiên, với khả năng của cô thì những thứ ấy chỉ là ước vọng xa vời nên không ít người chọn cách trở thành gái bao bởi lẽ nếu đi làm, các cô chỉ có thể làm những việc thuộc về lĩnh vực lao động phổ thông. Mà lương tháng của một lao động phổ thông thì biết bao giờ mới thỏa mãn giấc mơ vật chất". Cô gái bao tên Ngọc chẳng hạn, trong 2 ngày ở Vũng Tàu, giữa những bữa nhậu, những lần cà phê, khéo léo hỏi han rồi chắp nối những câu trả lời rời rạc của cô, cộng với lời kể của hai cô kia, tôi biết quê cô ở miền Tây Nam Bộ, lên Sài Gòn học nghề uốn tóc, trang điểm lúc mới 16 tuổi. Một năm sau, Ngọc ra nghề, đi làm trong một tiệm vừa uốn tóc nữ, vừa hớt tóc nam. Tại đây, cô cặp với tay chủ tiệm để hàng tháng được cho tiền thuê nhà, đồng thời được ưu ái "làm đầu" cho những ông, bà khách "sộp", tiền "boa" hậu hĩ. Có cô được người tình già mua cho cả căn nhà. Trong số những ông khách "sộp", có một ông là chủ thầu xây dựng, tuổi đã xấp xỉ "6 bó", đầu "ánh bạc" nhưng túi lắm "ánh kim". Thấy cô thợ trẻ trung, tươi hơn hớn, ông làm quen bằng những tờ tiền "boa" và những lần đi ăn, đi uống. Một bữa, biết cha già này đã cắn câu nên khi nghe ông hỏi về quê quán, thân thế, về nơi ăn chốn ở, Ngọc sụt sùi "Nhà em nghèo lắm anh ơi, anh muốn về thăm em cũng hổng dám mời anh về" nhưng nói vậy mà không phải vậy vì thực tế ông chủ thầu 58 tuổi, còn ba má của Ngọc chỉ mới… 40! Là "bạn" của Ngọc, nếu về thăm dĩ nhiên ông sẽ phải gọi cha mẹ Ngọc - ít nhất cũng là "chú, thím", xưng cháu chứ chẳng lẽ gọi anh, chị, xưng tôi. Mà ông "cháu" lại già hơn "chú, thím" những 18 tuổi thì coi sao được! Thấy ông cứ hỏi tới, Ngọc lảng sang chuyện khác "Em đang ở trọ chung với 3 người bạn. Tiền nhà tháng 2 triệu, mỗi đứa góp 500 nghìn nhưng cực lắm. Phòng thì ẩm thấp, mùa nắng nóng chẳng khác lò bánh mì, còn mùa mưa nước tràn vô như hồ bơi", trong lúc căn phòng mà tay chủ tiệm hớt tóc gội đầu thuê cho Ngọc, giá mỗi tháng 4 triệu đồng cũng chẳng đến nỗi tệ. Và thế là chỉ một tuần sau, Ngọc dọn về căn nhà 3 tầng nằm ngay mặt tiền đại lộ Võ Văn Kiệt đồng thời bỏ luôn công việc hớt tóc gội đầu. Căn nhà này, ông chủ thầu xây dựng sau khi hoàn tất việc thi công thì gia đình chủ nhà làm ăn thua lỗ, không còn tiền để thanh toán. Thế nên ông chốt lại, khi nào trả hết tiền cho ông, ông mới giao nhà. Thấy mặt bằng tầng trệt bỏ không, Ngọc ỉ ôi với người tình già, cho một công ty vận tải thuê làm văn phòng đại diện, tháng 5 triệu. Được ít lâu chủ nhà phát hiện, họ kéo đến la lối ầm ĩ, rằng "chưa thanh toán tiền xây dựng thì đơn vị thi công có quyền chốt nhà nhưng không được quyền dùng tài sản của họ để kinh doanh". Phương, là một trong ba cô "gái bao" đi Vũng Tàu với chúng tôi nói "Vậy là con Ngọc phải hủy hợp đồng. Bù lại, nó rủ hai đứa tụi em đến, mỗi đứa một phòng, tháng đưa nó 2 triệu". Tôi hỏi vậy "anh" chủ thầu chu cấp cho Ngọc mỗi tháng bao nhiêu? Phương nhíu mắt "Em không biết vì nó không nói nhưng em đoán khoảng 10 triệu". 3. Là gái bao, hàng ngày Ngọc chẳng làm gì cả. Sáng cô ngủ tới 11 giờ nếu không ai gọi. Thức dậy, trang điểm, ăn uống xong, cô lên mạng đọc báo hoặc vào Yahoo chat gẫu với bạn bè. Mỗi tuần 1 hoặc 2 lần, ông chủ thầu đến với cô vài tiếng. Theo lời Phương thì trước khi đến, ông điện thoại để Ngọc chuẩn bị "Con Ngọc xuống lầu, mở cửa sẵn. Từ ngoài đường, ổng lao xe SH vào nhà như tên bắn rồi nó kéo cửa lại liền vì ổng sợ người quen nhìn thấy". Chỉ khi đi thi công những công trình ở tỉnh, ông mới lẻn về ngủ với Ngọc cả đêm. Quá thừa thời gian, Ngọc đem cái "vốn tự có" của mình ra "kinh doanh" bằng cách làm gái bao ngắn hạn cho một số người khác. Chả thế mà lúc xe vừa qua khỏi đường cao tốc Sài Gòn Long Thành và khi thấy người tình già điện thoại, Ngọc kêu Lâm bấm còi 5, 6 tiếng, cốt để cho ông kia nghe rồi nói dối trơn tru "Dạ, em đang trên đường về quê. Hồi sớm má em gọi, nói ba em phải vô bệnh viện cấp cứu. Vội quá nên em chưa kịp cho anh hay. Tối Chủ nhật em lên, anh đừng buồn em nhé". Cũng như Ngọc, Phương là gái bao của một chủ vựa mua bán phế liệu "Cha này dù có tắm rửa sạch sẽ, xức dầu thơm nhưng người lúc nào cũng hôi như cú" - Phương nói. Tôi hỏi vậy sao em còn cặp với ông ta làm gì? Liễu xen vào "Người chả hôi nhưng tiền của chả thơm lắm bác ơi" rồi cô vừa cười rũ rượi, vừa nhại lời bài hát Hàn Mặc Tử "Ai bao em, em biếu thân cho". Lâm, lái xe và cũng là người "bao" Liễu trong chuyến đi này cho tôi biết "Cha chủ vựa phế liệu mỗi tháng đưa con Phương 6 triệu, vừa tiền ăn, vừa tiền nhà. Cứ 2-3 ngày, chả lại đến với nó một bữa". Do "thu nhập" ít nên Phương "chạy show" liên tục. Nhiều lần bị người tình già chất vấn vì giờ giấc đi, về bất thường của cô, Phương lật bài ngửa "Bộ anh tưởng 6 triệu của anh là lớn lắm sao! Anh ngon anh cho tui tháng 12 triệu đi, tui đóng cửa nằm trên giường đợi anh 24/24 giờ liền, còn không thì đừng bày đặt ghen tuông vớ vẩn…" Theo Vũ Cao Theo Theo An Ninh Thế Giới
cận cảnh nghề trai bao